Page 466 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 466
phòng nhà A Phò thì một chữ tiếng Hoa cũng không
biết. Ba bà cháu cùng giao tiếp theo khả năng tốt nhất
của mình. A Phò hay phát biểu Anh-Hoa để huề kiểu
như: “Ngọ dậu tu mất chì rai xì!”
- Ngọ dậu = Tôi có, tiếng Quảng đông.
- tu mất chì rai xì! = too much rice, tiếng Anh
Ý rằng bà có rất nhiều gạo trong nhà, cứ lấy mà nấu
cơm ăn!
Đôi khi có những sự hiểu lầm đáng tiếc không biết
vì cản trở ngôn ngữ hay vì tính nết khó khăn bất thường
của A Phò. Ngày giỗ bố tôi năm ấy tôi thưa với A Phò
sẽ làm mâm cơm cúng bố. A Phò cười tươi ủng hộ, khen
tôi là con gái có hiếu, cùng ngồi vào bàn ăn giỗ với tôi
và em học trò. Ít lâu sau Mỹ Dung, em học trò, cũng
thưa với A Phò em sẽ làm cơm cúng bà nội, vì bà nội
nuôi em từ khi bố mất lúc em còn nhỏ dại. Đang bày
mâm cỗ chưa kịp cúng kiến gì bỗng A Phò lên cơn giận
dữ quát tháo: “Mi cúng bà nội mi trong nhà tao, trong
khi tao vẫn còn sống, khác nào mi trù ẻo tao chết sớm
như bà nội mi, hử? hử?” Ui cha, hai cô cháu lật đật
khiêng bàn ghế chạy ra sân, bày biện lại cơm nước, lập
cập đốt nhang khấn vái, đằng sau cánh cửa có đôi mắt
cú vọ của A Phò chăm chăm nhìn ra theo dõi.
Cái Tết năm ấy là một cái Tết “đi nhẹ, nói khẽ” của
hai thầy trò, vì chẳng biết A Phò sẽ chấp thuận những gì
mình làm hay là lại chửi te tua bắt lỗi bắt phải!
Tết Đinh Mão 1987
465