Page 469 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 469

bữa cơm muộn, dọn sơ sài với món trứng chiên, tôi chợt
          nhớ: “Ủa hôm nay mồng một Tết! Nhà mình ăn Tết với
          trứng chiên!” Thật là cười ra nước mắt! Khi kể cho một
          cô bạn khác nghe, cô cũng tự thú: “Còn em nè chị! Hôm

          giữa năm em chợt nhớ, đánh vào vai ông xã cái “chát”:
          “Thôi chết rồi anh ơi! Hôm ba mươi Tết cúng rước ông
          bà về ăn Tết mà mồng ba quên tiễn ông bà đi. Bây giờ
          là tháng 7 rồi!”
              Nhớ lại những cái Tết ấm cúng ở nhà anh chị Két
          khi còn share phòng, tôi ngộ ra rằng Tết tại Ta. Mình có
          cung nghinh long trọng đón rước thì Tết mới về, còn
          mình bận lo cơm áo gạo tiền, “hy sinh hiện tại để củng

          cố tương lai” thì … đành chờ ăn Tết lớn trong tương lai!

              Đón Tết Việt cho Con

              Hơn nửa đời người, hơn chục năm sinh sống bon

          chen  tại  Mỹ,  luôn  phải  “thu  xếp”,  “gói  gọn”  truyền
          thống để chật vật vươn lên, bà mẹ Việt bỗng thay đổi
          nhân sinh quan khi con trẻ cất tiếng khóc chào đời. Tôi
          bắt đầu lưu ý dạy con nói tiếng Việt, ăn thức ăn Việt,
          mặc áo dài xúng xính ngày Tết, dạy con khoanh tay,
          mớm từng lời cho con chúc Tết bà ngoại, chúc Tết mẹ.
          Những truyền thống bị lãng quên trong cuộc sống nhọc
          nhằn bỗng được trân quí trở lại.

              Những ngày Tết khi con tôi còn nhỏ, nó tung tăng
          mặc áo dài, đôi khi được đội cả khăn đóng cùng vải khi
          gặp hên. Bảo là gặp hên vì các bà mẹ “chơi hụi” áo dài
          với nhau, ai có áo quần gì thì đóng góp, ai có con đúng


                                                                468
   464   465   466   467   468   469   470   471   472   473   474