Page 467 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 467
Hai năm sau sức khỏe A Phò ngày càng sa sút nên
con cháu đưa bà vào viện dưỡng lão. Họ bảo tôi tìm chỗ
khác ở để họ bán nhà. Tôi đến share phòng nhà một cặp
vợ chồng xuất thân từ làng một đánh cá ở Nha Trang.
Anh có tàu đánh cá rồi đưa họ hàng mấy chục người bà
con đi vượt biên, cùng sang định cư ở California. Anh
chị được chính phủ chu cấp housing, tôi và một chị bạn
đồng nghiệp thuê hai phòng của anh chị nên tiền thuê
cũng nhẹ vì đây là bổng lộc ngoài luồng của anh chị.
Chúng tôi tự nấu ăn riêng nhưng hằng ngày đều thèm
thuồng thán phục những món ăn Việt nam truyền thống
chị nấu cho gia đình. Ngày chủ nhật anh chị đánh xe
xuống tận San Jose cách nhà 30 phút để đi chợ Việt nam.
Về đến nhà là chị xăng tay áo vào bếp chế biến bún bò
Huế, chả giò, cà ri, bánh xèo, đủ món và dĩ nhiên chúng
tôi được thưởng thức ké.
Cái Tết năm ấy lần đầu tiên trong những năm xa xứ
tôi được sống lại những truyền thống cổ truyền ngày
xưa. Mỗi tối đi làm về là thấy một rổ dưa món mới cắt
còn tươi rói để hôm sau phơi khô, hoặc thẩu mứt dừa,
mứt gừng, cận Tết thì những đòn bánh tét xanh thắm
mượt mà đang chuẩn bị vào nồi. Đêm giao thừa anh bày
bàn thờ gia tiên tráng lệ với đèn, hương, hoa, quả, đến
đúng nửa đêm thắp nhang khấn vái mời ông bà về ăn
Tết. Ngày mồng một, mồng hai, mồng ba luôn luôn có
mâm cơm cúng thịnh soạn, bà con chú bác đến thăm
nhau, con nít được lì xì phong bao đỏ, người lớn chơi
bài sát phạt ì sèo … Đối với tôi, điều làm tôi thấy rõ
không khí Tết không phải là các món ăn cổ truyền, tiếng
466