Page 49 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 49

Đặc San Xuân Tân Sửu                                                  VĂN THƠ LẠC VIỆT


               cộng sản), vừa nhìn xuống xem lể hạ thịt, vừa để xem một cuốn phim quay chậm hình ảnh
               xâu xé thịt một con trâu già ốm đói (như những người tù cải tạo) của những kẻ tự cho là có
               đạo đức cách mạng; đang bâu vào dành phần theo cái kiểu thấp hèn là chôm chỉa, ăn
               cắp…mà đau đớn thay, lại là đi ăn cắp đồ của tập thể mà chúng hay khoe nhặn lên là ưu
               việt, là không có cảnh người bóc lột người?(Nếu chế độ CS không có bóc lột thì tại sao
               những tên vệ binh của chúng lại không sốt sắng lo làm nhiệm vụ được giao, lại bỏ mặc tất
               cả để lén đi chôm chỉa như vậy??)


                    Thì ra bọn đảng viên luôn luôn là cán bộ, là thành phần lãnh đạo, nên có quyền được
               hưởng mọi ưu đãi của chế độ. Ngay cả phần ăn của chúng cũng ưu tiên có thịt…còn vệ
               binh, lính lát thì họa hoằn mới có; cho nên họ mới phải liều mình lẻn xuống, cố tìm cách
               chôm cho được một miếng thịt (mặc dù tất cả bọn chúng đều biết rõ là đã phạm vào điều
               cấm kỵ của CS, sẽ bị hình phạt kỷ luật đích đáng;) cho dù đó là miếng thịt dai nhách của
               một con trâu già trước sau gì cũng chết nay được ban ân huệ cho chết sớm hơn để trại có tí
               thịt gọi là bồi dưỡng;

                    Tôi không nói ngoa hay dựng đứng câu chuyện để bôi nhọ những “tinh hoa đại diện
               cho một chế độ xã hội chủ nghĩa đầy phẩm giá con người, mà chúng vẫn thường hay rêu
               rao”. Thì đây:


                    Y như  rằng, một tên cán bộ đang chắp tay sau đít, từ từ chậm rải đi tới sân khấu lộ
               thiên mà giờ đang đầy ắp các diễn viên thượng thặng, mắt láo liên nhìn ngược xuôi, tứ
               phía. Để rồi sau đó, khi tới tận sàn diễn chính là bờ suối xẻ thịt trâu; hắn bèn lớn tiếng hùng
               hổ nạt nộ, xua đuổi đám diễn viên phụ là những tên vệ binh quèn rời khỏi phim trường đi
               làm nhiệm vụ của mình, nhường sân khấu lại cho diễn viên chính là hắn, với một cán bộ
               quản giáo của trại và một vệ binh có nhiệm vụ canh chừng, điều khiển việc xẻ thịt trâu của
               hai người tù.

                    Anh em nhìn kỷ tên cán bộ ấy, thì ra là tên Trung úy Hòe; một cán bộ quản giáo đầy
               hắc ám, chuyên môn rình rập theo dõi sát rạt anh em tù để lên mặt hống hách dạy đời, trừng
               phạt những anh em nào bị nó bắt gặp cải thiện (như hái rau cỏ, bắt cóc nhái, cào cào, rắn
               rết, bò cạp…nghĩa là những con nào nhúc nhích là anh em bắt hết không chừa một con),
               nên anh em đặt cho nó cái tên ”Quách Hòe” (là tên của một Thừa Tướng nước Tàu thời
               xưa đầy hống hách, tàn ác, tham lam).

                    Đuổi được đám vệ binh đi rồi, hắn bèn giơ tay chỉ trỏ, nói năng gì đó như là người có
               trách nhiệm phụ trách ở đó. Sau đó, hắn ngước mặt nhìn khắp nơi, rồi nhanh nhẹn thò tay
               chớp ngay lấy một cái đùi trâu dấu liền ra sau lưng, thụt lùi…thụt lùi…rồi quay mình bước
               đi thật lẹ về phía một bụi rậm ở cách đó không xa; liệng thật nhanh cái đùi trâu vô đó sau
               khi đã quan sát thật kỹ xem có ai nhìn  thấy hành động này của mình không; rồi cúi người
               xuống giả bộ như là lượm một vật gì, nhưng thật sự ra là đẩy cái đùi trâu vào sâu hơn một
               tí, đùa lớp lá phủ lên trên. Xong, xoa tay nở một nụ cười đầy vẻ thỏa mãn, quay bước trở
               lại chỗ xẻ thịt; đứng nhìn xem như một kẻ bàng quan, và lúc này hắn đã không còn nạt nộ



                                                             49
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54