Page 51 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 51

Đặc San Xuân Tân Sửu                                                  VĂN THƠ LẠC VIỆT


               nhiên đi ngược trở lên đồi mì. Quá hay, một“action”? Không….không  phải ! Phải nói là
               một“ mission impossible“ thật tuyệt vời mà không một phim trinh thám nào có thể hay hơn
               được nữa! Tất cả anh em chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm và cùng nở nụ cười tươi mà từ
               khi sa chân vào tù ngục, chưa bao giờ có nụ cười tươi như vậy .

                    Trở lại chuyện tên Quách Hòe, sau khi trở lại chỗ xẻ thịt; vẫn theo thói quen củ. Hắn
               cũng chỉ trỏ và nói liến thoắng một hồi, rồi nhẹ nhàng từ tốn quay đi trở ngược lại về phía
               chỗ bụi rậm có dấu cái đùi trâu và quơ tay vào trong để mò tìm. Tội nghiệp cho hắn, càng
               mò thì bụi rậm càng toang hoác nhưng cái đùi trâu thì không bao giờ tìm thấy được. Mặt
               hắn đỏ rần, rồi tái đi. Tay chân như run rẩy, miệng lẩm bầm chắc hẳn là đang chửi rủa. Anh
               em chúng tôi đứng trên này, vẫn luôn nhìn xuống để quan sát toàn cảnh nên thấy rõ hết
               mọi sự việc xảy ra. Muốn cười phá lên, nhưng tất cả đều cố dằn lại; bởi vì, nếu cười thì
               chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này, chẳng khác nào bảo cho hắn biết rằng chúng ông đã
               thấy, biết tất cả hành động thô bỉ của mày và dễ làm cho hắn nghi ngờ là chính chúng tôi
               chớ không ai khác; đã hớt tay trên của hắn.

                    Sự tức giận và hổ thẹn, sẽ làm cho hắn bắt buộc phải khám xét anh em kỷ càng hơn
               lúc xếp hàng vào trong trại sau khi hết giờ lao động.Và như vậy, mình tự dưng hại mình
               làm mất đi phần thịt ngon lành mà không dễ gì có một cơ hội như hôm nay. Đây là một
               trong những bài học đầu tiên mà anh em đã thuộc nằm lòng, sau mấy năm trời lọt vào tay
               chúng qua các trại tù là: đừng bao giờ để cho chúng nghi ngờ và có hành động này khác
               với anh em mình nếu…điều đó chưa thật sự cần thiết!!!

                    Sau một hồi tìm hoài  mà không được, hắn vùng vằng tức tối quay đi trở ngược lại phía
               bờ suối chỗ xẻ thịt; và lần này thì hắn không còn tỏ thái độ như là một cán bộ có tư cách
               trước mặt tên vệ binh trại và cả với hai anh tù xẻ thịt trâu nữa. Hắn thọc cả hai tay vào
               trong cái sọt lớn, đang chứa những phần thịt đã được cắt ra để tìm cái đùi trâu đã mất.
               Nhưng hắn làm sao tìm được một khi mà anh em mình đã ra tay rồi. Tìm hoài, đếm đi đếm
               lại bao nhiêu lần nhưng trong sọt thịt vẫn chỉ có ba cái đùi trâu. Giận quá hắn bèn chửi
               đổng lớn tiếng mà ai cũng nghe thấy: “Tiên sư bố nó, trâu gì mà chỉ có ba chân!“ Cứ thế
               mà hắn sủa hoài, cùng với ánh mắt ném nhìn xoay với đầy vẻ tức tối căm hờn (mà không
               biết làm sao cho hết hả giận; khi mà miếng ăn rỏ ràng đã chắc mẩm bỏ vào miệng lại bỗng
               dưng biến mất một cách kỳ lạ ) vào hết tất cả những ai đang có mặt ở đó. Và sau cùng đành
               hằn học bỏ đi vì biết có xớ rớ ở lại đó cũng không còn có thể nào đóng phim chôm chỉa
               được nữa. Lời người xưa bao giờ cũng đúng:

                                                  “Miếng ăn là miếng tồi tàn
                                              Mất ăn thì phải lộn gan lên đầu“


                                                                       (ca dao Việt Nam)

                    Theo như lời anh Nguyễn Thanh Vân (người đã trở về để kết hợp cùng một số anh em
               còn kẹt lại ở trong nước như HQ Tr/Úy Nguyễn Đức Lợi…để rải truyền đơn kêu gọi người
               dân cùng đứng lên lật đổ bạo quyền CSVN, và dự định đặt chất nổ ở Ủy Ban Nhân Dân

                                                             51
   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56