Page 52 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 52

Đặc San Xuân Tân Sửu                                                  VĂN THƠ LẠC VIỆT


               thành Hồ; nhưng sự việc không thành, tất cả các anh đều bị bắt và bị giam giữ thêm 7, 8
               năm nữa, cộng với 6, 7 năm tù cải tạo ngoài Bắc với tôi và Lê Tuấn, Nhà thơ Đại Lãn
               Nguyễn Thượng Dực… tổng cộng mỗi người 14, 15 năm tù CS).

                    Hiện giờ các anh Lợi, Vân đang ờ Nam Cali, cho biết: “anh có tham dự bửa tiệc đùi
               trâu phỏng tay trên của tên cán bộ Hòe, sau khi anh em bí mật chuyển được vô trại; nhưng
               nó dai quá, cắn không đứt, ăn như nhai cao su…Cũng đúng thôi, vì trâu già thì không dai
               sao được! Đã vậy, phải nấu nướng vội vàng trong điều kiện khó khăn vì sợ bọn vệ binh đi
               kiểm tra bắt gặp, vì sợ bị tụi “anten” báo cáo…,rồi thêm không đủ nước, củi lửa để nấu cho
               thật chín trong đêm tối trời trong lán (tiếng gọi chung cho buồng giam tù ở HLS) thì nó
               phải dai nhách thôi.

                    Tuy nhiên dám phỗng tay trên, chơi qua mặt tụi nó và còn đem vô được trong trại và
               còn nấu mà không bị phát hiện thì quá hay rồi. Một chiến công thầm lặng trong tù ngục
               cũng đáng vinh danh, khen ngợi kính phục các anh ấy rồi. Bởi vì nếu chúng bắt được thì
               thử hỏi hậu quả của sự trả thù cho sự mất mặt này sẽ như thế nào?!

                    Dù sao thì chuyện này cũng là một sự kiện đáng nhớ và cũng nên được gọi là chiến
               tích nên ghi lại vào lịch sử chống cộng của những anh em Quân Cán Chính VNCH trong
               ngục tù CS.


                    2. Trâu Rượt Chém:

                    Cũng vì chuyện giết trâu bằng cách đập đầu này mà tôi xém chết trong tù. Số là, khi
               chúng chuyển anh em chúng tôi từ Yên Bái về giam giữ tại Trại 6 xã Thanh Chương, Nghệ
               Tĩnh do công an cs quản lý, thì:

                    Cuối năm 1979, chúng cũng cho giết trâu ăn Tết bằng cách đập đầu. Con trâu bị đập
               đầu lúc nào, ở đâu tôi không biết; nhưng khi tôi đang lửng thửng đi về “sam” là buồng
               giam của mình; sau khi ghé thăm vài chiến hữu ở buồng giam khác nhân ngày Chủ Nhật
               được nghỉ lao động, thì một con trâu phóng ra, mắt đỏ ngầu, mồm mép nhỏ dãi và cái đầu
               thì gập xuống; chỉa hai cái sừng cong về phía trước, phóng về phía tôi trong cái thế như
               cảnh đấu bò của dân Tây Ban Nha.

                    Bất ngờ không biết làm gì hơn, tôi xoay người phóng chạy. Nhưng hai chân làm sao
               chạy thoát được con vật bốn chân, đang trong cơn đau đớn tức giận phóng tới với tất cả sự
               phẫn nộ; tôi thầm nghỉ phen này chắc chết rồi. Tuy nghĩ vậy, nhưng tôi vẫn bình tỉnh nghỉ
               cách làm sao thoát được sự rượt đuổi của con trâu này.

                    Tôi nghe rõ tiếng anh em ở chung buồng giam với tôi la lớn :”chết thằng Thượng rôi…
               chết thằng Thượng rồi…” Thật sự lúc đó, ai cũng nghĩ là tôi sẽ bị con trâu điên này húc
               chết rồi; nếu không cũng đổ máu, loài ruột hay gảy tay chân; chính tôi cũng thầm nghĩ như
               vậy! Lo sợ lắm nhưng biết làm sao giờ?  Tiếng phì phò thở gấp rút cộng với tiếng chân
               phóng rượt của nó; cứ càng ngày càng gần sát sau lưng tôi.

                                                             52
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57