Page 50 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 50

Đặc San Xuân Tân Sửu                                                  VĂN THƠ LẠC VIỆT


               lớn tiếng hay chỉ trỏ như trước nữa. Chắc ăn rồi, không chạy đi đâu được nữa thì việc gì
               phải lo!

                    Đứng ở trên đồi sắn cao, nên anh em chúng tôi đều nhìn thấy rõ không sót một chi tiết
               nào của cuốn phim quay chậm cảnh tên cán bộ gương mẫu, từng lên lớp anh em chúng tôi
               về đạo đức, tư cách của người cách mạng mà những người tù như chúng tôi phải bắt chước
               noi theo. Hay thật! Không còn lời gì để diễn tả hơn được nữa tài diễn xuất đặc sắc của một
               diễn viên thượng thặng như vậy.

                    Anh Nguyễn Văn To, hiện đang ở TB. Georgia, một  người trong nhóm Cao Đài gồm:
               Kính, Lương, Trường, Lê Minh Phát...(trong tù, anh em thường gom lại lao động, sinh hoạt
               theo nhóm để chia sẻ đỡ đần nhau trong ngục tù cs); tức giận buột miệng chửi thề: “mẹ bà
               nó, anh em mình lao động cực nhọc nuôi chúng ở không ăn ngập mặt, còn chưa chịu ;giờ
               chỉ có một ít thịt của con trâu già mà nó cũng nở trộm dấu ăn riêng thì còn gì cho mình
               nữa.Hèn chi anh em mình không bao giờ có được miếng thịt nào để ăn. mặc dù chúng
               thường rêu rao là nhân ngày Lễ, Tết…v…v …các anh sẽ được bồi dưỡng thêm phần
               thịt…Vậy thì ông phải cho mày biết tay! ”

                    *Ở đây xin nói rõ thêm về lý do nào mà anh To đã phải nói như vậy.Số Là, lúc nào
               chúng cũng lên lớp rêu rao nói là: “ trại luôn quan tâm đến sức khỏe của các anh, các anh
               có sức khỏe mới lao động tốt, học tập tốt để sau này khi trở về mới biết lao động để nuôi
               sống gia đình, vợ con các anh; không còn ăn bám xã hội; cho nên các anh sẽ được bồi
               dưỡng thêm phần thịt vào những ngày Lễ, Tết”; thế nhưng thực tế không bao giờ có. Chúng
               còn xảo trá đến độ là thiết lập một bản thông báo thực đơn trong ngày cho tù biết (nếu tôi
               nhớ không lầm là mỗi người tù được cho hưởng một ngày là nữa chắc hay một đồng gì
               đó…đây lại là một hình thức lường gạt cho ăn bánh vẽ đối với những ai ngu dại tin vào lời
               nói, tin vào sự nhân đạo của chúng…) và trên bản thực đơn của trại lúc nào cũng ghi là
               hôm nay có thịt, nhưng được quy ra “rau tàu bay“ (là một loài cỏ dại, ăn đăng đắng, nhẩn
               nhẩn; mọc đầy đồng mà loài thú còn không muốn ăn); như vậy số tiền đó chỉ là tiền ảo vì
               trại đã cướp hết, ăn chặn của tù rồi. Do đó anh em chúng tôi đã gọi mỉa mai là “thịt quy ra
               tàu bay hay cải trời“ cũng rứa.


                    Đồng thời, chúng cắt cử một toán tù chuyên đi nhổ loại vải này về cho tù ăn. Để che
               dấu cho sự ăn chận, cướp cơm tù (nếu có…nào ai biết; tất cả đều do chúng nói ra mà thôi);
               chúng luôn nói là, trước kia khi tiến hành cuộc chiến xâm lược miền Nam, chúng đã dùng
               nó để ăn thay cho cơm, thịt mà không có sao, vẫn khỏe mạnh có sức khỏe để chiến đấu đến
               tận bây giờ…Và còn hùng hồn tuyên bố là: “1 ký cải trời, bổ dưỡng tương đương với “một
               ký thịt“ (vì lâu quá nên tôi không nhớ rõ giá trị tương đương này nên viết đại khái như thế
               ).


                    Thế rồi anh vội vàng hốt một mớ cỏ rác; dồn lẹ vào hai cái sọt và lẹ làng gánh hai sọt
               cỏ, men theo triền đồi đi xuống phía bụi rậm có dấu cái đùi trâu. Sau khi quan sát kỹ lưỡng
               xong, anh vội vàng chộp ngay lấy đùi trâu giấu vào trong xọt dưới đám cỏ rác; rồi thản



                                                             50
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55