Page 291 - BA CHUA MO
P. 291
BÀ CHÚA MÕ - HUYỀN TÍCH VÀ ƯỚC VỌNG | 289
Quỳnh Trân mỉm cười, nghĩ: “Nhân Tông đã làm Vua
rồi mà cách đối đáp, chuyện trò vẫn còn hệt như thời thơ
ấu. Thật đáng mến làm sao”. Mải hàn huyên, tâm sự, hơn
ba canh giờ, Quỳnh Trân và Nhân Tông quên bẵng đã đến
giờ nghỉ ăn trưa. Nhìn ra phía ngoài, ngay lúc ấy từ dưới bếp
bước ra một người phụ nữ trạc tuổi ba mươi, mặc áo nâu
sòng, bưng chiếc mâm đồng, bên trên là chiếc lồng bàn đậy
kín. Sau khi đặt mâm xuống chiếc bàn bằng tre đan, người
phụ nữ chắp tay, cung kính nói:
- Kính Hoàng thượng và Thiền Đức Đại ni dùng cơm
trưa ạ.
Khi cả hai đã ngồi vào hai chiếc ghế đối diện nhau đặt
cạnh bàn, người phụ nữ mới mở chiếc lồng bàn. Bên trong
lồng bàn là ba đĩa thức ăn tỏa mùi thơm ngào ngạt. Trong
mâm lại còn một đĩa rau xanh, một tô cơm và hai chiếc bát
ăn cơm, hai đôi đũa tre. Đang đói, nhìn ba đĩa thức ăn có
mùi thơm đặc biệt tỏa ra ngào ngạt, Trần Nhân Tông đã
thấy nước miếng như tứa ra, càng làm kích thích sự tò mò.
Bất giác, ngài hỏi:
- Hôm nay, chị thết món ăn gì mà hấp dẫn thế?
Quỳnh Trân mỉm cười, trả lời:
- Chẳng mấy khi em về thăm chị, hôm nay mời em
thưởng thức mấy món ăn dân dã, đồng nội quen thuộc của