Page 116 - Poe_TH
P. 116

Phiên Tự  Tình Hẹn                             iết cho ợ

                                            VẬY THÔI!




                            Là vậy thôi!
                            Đi, qua nửa đời nhau
                            Nửa khô cằn trơ trốc tưởng tươi xinh
                            Gieo vào đá xúc tác ứa tim mình
               Chẳng mòn nổi rêu bập bềnh mưa xuống

               Chỉ vậy thôi!
               Về, không còn xuôi ngược
               Nửa bình minh nên một nửa hoàng hôn
               Giữ khư khư run rẩy lần trao hôn
               Khiến đời cạn, tuổi mòn không hay biết

               Có vậy mà!
               Thuộc về nhau da diết
               Giữa trăng tàn, nắng tắt mãi thuộc nhau
               Giữ chặt tay, sợ mất như hôm nào
               Rồi lại nén khóc vào trong toang vỡ

               Vậy thật thôi!
               Tương tư giờ đã tỏ
               Đi cùng nhau chỉ một ngõ chung tình
               Không chiều úa vì chỉ mỗi bình minh
               Cho ta mãi trẻ để về miền vĩnh hạnh...

                                                  * Một ngày tháng 3/2020




          114                                                   Mục Lục
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121