Page 48 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 48

hoàn hảo; nỗ l c là không hoàn hảo. Cho nên bất kì khi nào bạn làm
                điều gì đó quá nhiều, bạn đang phá hu  nó.
                     Đó là lí do tại sao điều đó xảy ra: mọi người đều nói hay thế - mọi

                người đều là người nói, mọi người nói cả đời mình - nhưng đẩy họ
                lên  bục  và  bảo  họ  nói  với  đám  đông  và  bỗng  nhiên  họ  trở  thành
                câm; bỗng nhiên họ quên hết mọi thứ, bỗng nhiên họ không thể thốt
                ra  được  lời  nào.  Hay,  cho  dù  họ  có  thốt  ra,  điều  đó  cũng  không
                duyên dáng, nó không t  nhiên, nó không tuôn chảy. Điều gì đã xảy
                ra? Và bạn đã biết con người này nói hay thế với bạn bè, với vợ con
                mình. Đây cũng là mọi người, cùng nh ng con người đó - sao bạn
                lại sợ? Bạn đã trở nên ý thức về cái ta. Bây giờ bản ngã lâm nguy,

                bạn đang cố gắng th c hiện cái gì đó.
                     Nghe cẩn thận đi: bất kì khi nào bạn cố gắng th c hiện cái gì đó,
                bạn đang tìm thức ăn cho bản ngã. Bất kì khi nào bạn t  nhiên và để
                cho mọi thứ xảy ra, chúng đều hoàn hảo, và thế thì không có vấn đề
                gì. Khi bạn t  nhiên và để cho mọi s  xảy ra, Thượng đế ở phía sau

                bạn. Khi bạn sợ, run rẩy, cố gắng chứng minh điều gì đó, bạn đánh
                mất Thượng đế. Trong sợ hãi, bạn đã quên mất ngài. Bạn đang nhìn
                vào mọi người và bạn đã quên mất cội nguồn của mình.
                     Ý thức về cái ta trở thành điểm yếu. Người không ý thức về cái
                ta thì mạnh, nhưng sức mạnh của người đó chẳng liên quan gì tới
                bản thân người đó - nó tới từ cõi bên kia.
                     Khi bạn ý thức về cái ta bạn gặp rắc rối. Khi bạn ý thức về cái ta

                bạn  th c  s   biểu  lộ  triệu  chứng  rằng  bạn  không  biết  mình  là  ai.
                Chính việc ý thức về cái ta của bạn chỉ ra rằng bạn còn chưa về
                nhà.
                     Chuyện xảy ra:
                     Khi  một  cô  gái  đẹp  đi  ngang  qua,  Mulla  Nasruddin  quay  sang
                nhìn. Vợ anh ta nói với cái bĩu môi, "Lần nào anh thấy con gái đẹp

                anh cũng quên mất là anh đã có vợ."
                     "Đó  là  chỗ  em  sai  đấy,"  Mulla  nói.  "Chẳng  cái  gì  làm  cho  anh
                nhận biết hơn về s  kiện đó!"
                     Bất kì khi nào bạn ý thức về cái ta, bạn đơn giản biểu lộ rằng bạn
                không có ý thức chút nào. Bạn không biết mình là ai. Nếu bạn biết,
                thế thì đã không có vấn đề rồi - thế thì bạn không tìm kiếm dư luận.
                Thế  thì  bạn  không  lo  nghĩ  điều  người  khác  nói  về  bạn  -  điều  đó

                không liên quan! Th c tế, không ai đã bao giờ nói điều gì về bạn cả
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53