Page 44 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 44

nói, "Tôi là bác sĩ " hay bạn nói, "Tôi là kĩ sư " - hay doanh nhân, hay
                hoạ sĩ, hay thế này thế nọ - nhưng chẳng cái gì nói điều gì về bạn
                cả.

                     Khi bạn nói, "Tôi là bác sĩ," bạn nói điều gì đó về nghề nghiệp
                của mình, không về mình. Bạn nói cách bạn kiếm sống. Bạn không
                nói gì về cuộc sống cả, bạn nói điều gì đó về việc sống của mình.
                Bạn có thể kiếm sống như một kĩ sư, hay như một bác sĩ, hay như
                một doanh nhân - điều đó không liên quan. Điều đó không nói gì về
                bạn cả.
                     Hay bạn nói tên bố mình, tên mẹ mình, cây gia phả nhà mình -
                điều  đó  n a  cũng  chẳng  liên  quan  bởi  vì  điều  đó  không  xác  định

                bạn. Con người bạn được sinh ra trong một gia đình đặc biệt là điều
                ngẫu nhiên; bạn cũng có thể đã được sinh ra trong gia đình khác và
                bạn thậm chí chẳng để ý gì tới khác biệt. Đây chỉ là nh ng thủ đoạn
                tiện dụng - và con người trở thành cái ta. Cái ta này là cái ta giả, cái
                ta được chế tạo, được làm ra, t  sản xuất lấy. Cái ta th c của riêng

                bạn thì vẫn còn ẩn sâu bên dưới trong sương mù và bí ẩn.
                     Tôi đã đọc:
                     Một người  Pháp  đi  ngang  qua  sa mạc cùng  một người  hướng
                dẫn A rập. Ngày nọ tiếp ngày kia, người A rập chẳng bao giờ không
                quì  gối  lên  cát  nóng  bỏng  và  gọi  tên  Thượng  đế  của  mình.  Cuối
                cùng, một buổi tối kẻ không tin kia nói với người A rập, "Làm sao
                anh biết có Thượng đế?"

                     Người hướng dẫm nhìn chằm chằm vào kẻ hay nhạo báng một
                lúc rồi đáp: "Làm sao tôi biết có Thượng đế à? Làm sao tôi đã biết
                rằng con lạc đà chứ không phải là con người đã đi qua đêm qua?
                Đó chẳng phải là dấu móng của nó trong cát sao?" Và chỉ vào mặt
                trời đang hắt nh ng tia nắng mờ dần trên đường chân trời, người đó
                nói thêm, "Dấu vết đó không phải là của con người."

                     Cái ta của bạn không thể được bạn tạo ra, nó không thể do con
                người làm ra được. Cái ta của bạn đã mang bạn đi, nó là bạn. Làm
                sao bạn có thể tạo ra nó được? Để tạo ra nó bạn sẽ phải có đó ngay
                chỗ đầu tiên. Đó là ý nghĩa khi người Ki tô giáo, người Mô ha mét
                giáo, người Hindu, nói rằng con người là sinh linh. Điều đó nghĩa là
                con người đã không tạo ra bản thân mình, có thế thôi. Đấng sáng
                tạo ở đâu đó ẩn trong cái không biết. Chúng ta đã bắt nguồn từ cội

                nguồn cuộc sống bí ẩn nào đó. Cái ta của bạn không phải là của
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49