Page 42 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 42
ngã là gì? Từ này dường như đã được biết tới, bạn dường như đã
quá quen với nó, nhưng nó lại dường như rất mơ hồ, không thể nào
hiểu thấu được. Tôi muốn làm cho nó thành th c tế hơn: vứt bỏ
xung đột, bởi vì bản ngã là sản phẩm phụ của thái độ xung đột của
bạn.
Mọi người nói tới chinh phục thiên nhiên, mọi người nói tới chinh
phục cái này cái nọ - làm sao bạn có thể chinh phục được thiên
nhiên? Bạn là một phần của nó. Làm sao bộ phận chinh phục được
toàn thể? Thấy cái ngu xuẩn của điều đó, cái ngu ngốc đó. Bạn có
thể tồn tại cùng với cái toàn thể trong hài hoà, hay bạn có thể trong
xung đột với cái toàn thể trong không hài hoà. Không hài hoà làm
phát sinh khổ; hài hoà làm phát sinh phúc lạc. Hài hoà t nhiên làm
phát sinh im lặng, niềm vui, niềm sung sướng sâu sắc. Xung đột làm
phát sinh lo âu, phiền não, căng thẳng, dồn nén.
Bản ngã không là gì ngoài tất cả mọi căng thẳng bạn đã tạo ra
quanh mình. Và ngay chỗ đầu tiên không cần tạo ra nó - nhưng sao
con người cứ tạo ra nó? Phải có lí do nào đó. Sao mọi người cứ tạo
ra cái ta? Cái ta th c là không được biết tới, đó là lí do tại sao. Và
rất khó sống mà không có cái ta, cho nên chúng ta tạo ra cái ta giả,
cái ta thay thế. Cái ta th c là không được biết tới.
Trong th c tế, cái ta th c chẳng bao giờ trở nên được biết hoàn
toàn; nó vẫn còn là huyền bí, nó vẫn còn không thể tả được, không
thể định nghĩa được. Cái ta th c bao la tới mức bạn không thể định
nghĩa được nó, và cái ta th c huyền bí tới mức bạn không thể thấm
vào nó tới tận cốt lõi được. Cái ta th c là cái ta của cái toàn thể. Trí
tuệ con người không thể thấm vào đó, không thể cân nhắc, suy tư
về nó được.
Tôi đã nghe, có câu chuyện nổi tiếng về một hiền nhân, người
được Alexander Đại Đế triệu vời vào gặp. Và Alexander hỏi ông ấy,
"Ta đã nghe nói rằng ông đã biết Thượng đế là gì, cho nên hãy nói
cho ta. Ta đã đi tìm, và mọi người nói ông đã đạt tới, nên hãy làm
sáng tỏ cho ta về Thượng đế, Thượng đế là gì."
Tương truyền hiền nhân này nói, "Xin bệ hạ hãy cho tôi ít nhất là
hai mươi bốn giờ để nghĩ về nó."
Hai mươi bốn giờ trôi qua, và Alexander chờ đợi rất háo hức.
Hiền nhân tới và ông ấy nói, "Phải cần bảy ngày n a."