Page 38 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 38

1. Ý thức về cái ta



                     Ý thức về cái ta là bệnh tật. Ý thức là lành mạnh, ý thức về cái ta

                là bệnh tật - cái gì đó đã đi sai. Cái nút nào đó đã nảy sinh, phức
                cảm nào đó. Dòng sông ý thức không chảy một cách t  nhiên - cái
                gì đó ngoại lai đã đi vào trong dòng sông ý thức. Cái gì đó xa lạ, cái
                gì đó không thể được dòng sông hấp thu, cái gì đó không thể trở
                thành một phần của dòng sông... cái gì đó chống lại đang trở thành
                một phần của dòng sông.

                     Ý thức về cái ta là hoành hành của bệnh tật. Ý thức về cái ta là
                trạng thái đông cứng, bị chắn lại. Nó cũng t a như ao tù đọng bẩn -
                chẳng đi đâu, chỉ khô cạn dần, bay hơi và chết. Tất nhiên, nó bốc
                mùi.
                     Cho nên điều đầu tiên cần được hiểu l khác biệt gi a ý thức về
                cái ta và ý thức.
                     Ý thức không có ý tưởng gì về 'tôi', về bản ngã. Nó không có ý

                tưởng về s  tách bạch của người ta khỏi s  tồn tại. Nó không biết
                tới rào chắn nào, nó không biết tới biên giới. Nó là một với s  tồn
                tại, nó là trong hoà thuận sâu sắc. Không có xung đột gi a cá nhân
                và cái toàn thể. Người ta đơn giản tuôn chảy vào trong cái toàn thể,
                và cái toàn thể tuôn chảy vào trong người ta. Nó cũng giống như

                việc thở: bạn thở vào, bạn thở ra - khi bạn thở vào cái toàn thể đi
                vào bạn, khi bạn thở ra bạn đi vào cái toàn thể. Nó là luồng chảy
                thường hằng, chia sẻ thường hằng. Cái toàn thể cứ cho bạn và bạn
                cứ cho cái toàn thể. Cân bằng không bao giờ mất.
                     Nhưng trong người ý thức về cái ta, cái gì đó đã đi sai. Người đó
                lấy vào nhưng chẳng bao giờ cho ra. Người đó cứ tích lu  và người
                đó trở nên không có khả năng chia sẻ. Người đó cứ tạo ra biên giới
                quanh  bản  thân  mình  để  cho  không  ai  có  thể  xâm  phạm  được.

                Người  đó  cứ  d ng  các  biển  báo  quanh  s   hiện  diện  của  mình:
                "Không được phép xâm lấn." Dần dần người đó trở thành nấm mồ,
                người chết - bởi vì cuộc sống là chia sẻ.
                     Cái "ta" là thứ chết, chỉ sống trên danh nghĩa. Tâm thức là cuộc
                sống vô hạn, cuộc sống dư thừa. Nó không biết tới biên giới. Nhưng

                thông thường mọi người đều ý thức về cái ta.
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43