Page 47 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 47

hướng tự tử bởi vì chỉ qua tự tử mà họ mới có thể có thoáng nhìn về
                họ là ai.
                     Và tất cả những cái đẹp là cái bên trong, và cái bên trong nghĩa

                là tính riêng tư. Bạn có quan sát đàn bà làm tình không? Họ bao giờ
                cũng nhắm mắt. Họ biết điều gì đó. Đàn ông cứ làm tình với mắt
                mở; anh ta vẫn còn là người quan sát. Anh ta không hoàn toàn trong
                hành động này; anh ta không toàn bộ trong nó. Anh ta vẫn còn là
                người  nhòm,  cứ  dường  như  ai  đó  khác  đang  làm  tình  và  anh  ta
                đang xem, cứ dường như việc làm tình là trên màn hình ti vi hay
                trong phim. Nhưng người đàn bà biết rõ hơn bởi vì cô ấy được điều
                chỉnh tinh tế hơn với cái bên trong. Cô ấy bao giờ cũng nhắm mắt.

                Thế thì tình yêu có hương thơm hoàn toàn khác.
                     Làm một điều này: Ban đêm chạy đi tắm, và rồi bật đèn và tắt
                đèn đi. Khi có bóng tối bạn sẽ nghe thấy tiếng nước rơi rõ ràng hơn,
                âm thanh sẽ sắc nét hơn. Khi đèn được bật lên, âm thanh sẽ không
                sắc thế. Điều gì xảy ra trong bóng tối? Trong bóng tối, bởi vì bạn

                không thể nhìn được, mọi thứ khác biến mất. Chỉ bạn và âm thanh
                có đó. Đó là lí do tại sao trong tất cả các nhà hàng ngon ánh sáng
                quá chói đều bị tránh. Chúng toàn là ánh sáng nến. Bất kì khi nào
                một nhà hàng được thắp nến, hương vị đều sâu sắc hơn - bạn ăn
                ngon và bạn thưởng thức nhiều hơn. Hương thơm bao quanh bạn.
                Nếu có đèn rất sáng, hương vị không còn có đó. Mắt làm mọi thứ
                thành công cộng.

                     Trong chính câu đầu tiên của cuốn Siêu hình của mình, Aristotle
                nói  rằng  thị  giác  là  giác  quan  cao  nhất  của  con  người.  Nó  không
                phải vậy - thực tế, thị giác đã trở thành quá chi phối. Nó đã chiếm
                độc  quyền  toàn  thể  cái  ta  và  phá  huỷ  tất  cả  các  giác  quan  khác.
                Thầy của Aristotle, Plato, nói rằng có phân cấp trong các giác quan -
                thị giác ở đỉnh, xúc giác ở đáy. Ông ấy tuyệt đối sai. Không có phân

                cấp nào cả. Tất cả các giác quan đều ở cùng mức độ, và đáng phải
                không có phân cấp nào.
                     Nhưng bạn sống qua mắt: Tám mươi phần trăm cuộc sống của
                bạn là hướng theo mắt. Điều này không nên là như vậy; cân bằng
                phải được khôi phục. Bạn cũng nên sờ, bởi vì sờ có cái gì đó mà
                mắt không thể cho được. Nhưng cứ thử, thử sờ người đàn bà bạn
                yêu  hay  người  đàn  ông  bạn  yêu  trong  ánh  sáng  rõ, và thế rồi  sờ
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52