Page 48 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 48
trong bóng tối. Trong bóng tối thân thể để lộ bản thân nó; trong ánh
sáng rõ nó che giấu.
Bạn đã xem tranh của Renoir về thân thể phụ nữ chưa? Chúng
có cái gì đó huyền bí trong chúng. Nhiều hoạ sĩ đã vẽ thân thể phụ
nữ, nhưng không có so sánh được với Renoir. Khác biệt là gì? Tất
cả các hoạ sĩ khác đều đã vẽ thân thể phụ nữ như nó được nhìn
qua mắt. Renoir đã vẽ nó cứ dường như nó được cảm thấy bằng
tay, cho nên bức hoạ có hơi ấm và sự gần gũi, sự sống động.
Khi bạn sờ, cái gì đó xảy ra rất gần gũi. Khi bạn nhìn, cái gì đó là
xa xăm. Trong bóng tối, trong chỗ bí mật, trong chỗ riêng tư, cái gì
đó được lộ ra mà không thể được lộ ở chỗ mở, ở bãi chợ. Người
khác đang nhìn và quan sát; cái gì đó sâu bên trong bạn co lại, nó
không thể nở hoa. Cũng hệt như bạn để hạt mầm xuống nền đất mở
cho mọi người cùng nhìn vào. Chúng sẽ không bao giờ nảy mầm.
Chúng cần được ném sâu vào trong bụng mẹ của đất, trong bóng tối
sâu thẳm nơi không ai có thể nhìn chúng. Tại đó chúng bắt đầu nảy
mầm, và cây lớn được sinh ra.
Cũng như hạt mầm cần bóng tối và riêng tư trong đất, tất cả các
quan hệ sâu sắc và thân thiết vẫn còn là bên trong. Chúng cần riêng
tư, chúng cần chỗ chỉ hai người tồn tại. Thế thì một khoảnh khắc tới
khi thậm chí hai biến mất, và chỉ một còn lại.
Hai người yêu sâu sắc trong hài hoà với nhau thì tan biến đi. Chỉ
một tồn tại. Họ thở cùng nhau, họ ở cùng nhau; tính cùng nhau tồn
tại. Điều này sẽ là không thể được nếu người quan sát có đó. Họ sẽ
không bao giờ có khả năng buông bỏ nếu người khác đang nhìn.
Chính đôi mắt của người khác sẽ trở thành rào chắn. Cho nên tất cả
những điều là đẹp, tất cả những điều là sâu sắc, đều xảy ra trong
bóng tối.
Trong mối quan hệ con người, tính riêng tư được cần tới. Tính
kín đáo mang lí do riêng của nó để có đó. Nhớ điều đó, và bao giờ
cũng nhớ rằng bạn sẽ cư xử rất ngu xuẩn trong cuộc sống nếu bạn
trở thành công cộng hoàn toàn. Điều đó sẽ dường như là ai đó đã
lộn túi của mình bên trong thòi ra ngoài. Điều đó sẽ là hình dáng của
bạn, giống như túi lộn bên trong ra ngoài. Chẳng có gì sai trong việc
hướng ra ngoài, nhưng nhớ, đó chỉ là một phần của cuộc sống. Nó
không nên trở thành cái toàn thể.