Page 97 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 97
Chấp nhận bản thân mình
Khoảnh khắc bạn chấp nhận bản thân mình bạn trở nên cởi mở,
bạn trở nên mong manh, bạn trở nên tiếp nhận. Khoảnh khắc bạn
chấp nhận bản thân mình không có nhu cầu về bất kì tương lai nào
bởi vì không cần cải tiến bất kì cái gì. Thế thì tất cả đều là tốt, thế thì
tất cả đều là tốt như nó vậy. Trong chính kinh nghiệm đó cuộc sống
bắt đầu mang mầu sắc mới, âm nhạc mới nảy sinh.
Nếu bạn chấp nhận bản thân mình, đó là việc bắt đầu của chấp
nhận tất cả. Nếu bạn bác bỏ bản thân mình, bạn về căn bản đang
bác bỏ vũ trụ; nếu bạn bác bỏ bản thân mình, bạn đang bác bỏ sự
tồn tại. Nếu bạn chấp nhận bản thân mình, bạn đã chấp nhận sự tồn
tại; thế thì chẳng có gì khác để làm ngoại trừ tận hưởng, mở hội.
Không phàn nàn nào còn lại, không có đố kị; bạn cảm thấy biết ơn.
Thế thì cuộc sống và cái chết đều tốt, thế thì niềm vui là tốt và nỗi
buồn là tốt, thế thì ở cùng người yêu của mình là tốt và ở một mình
là tốt. Thế thì bất kì cái gì xảy ra cũng đều tốt bởi vì nó xảy ra từ cái
toàn thể.
Nhưng bạn đã từng bị ước định trong hàng thế kỉ để không chấp
nhận bản thân mình. Tất cả các nền văn hoá của thế giới đều đã
từng đầu độc tâm trí con người bởi vì tất cả chúng đều phụ thuộc
vào một điều: hoàn thiện bản thân bạn. Tất cả chúng đều tạo ra lo
lắng trong bạn - lo lắng là trạng thái căng thẳng giữa cái bạn đang là
với cái bạn phải là. Mọi người nhất định vẫn còn lo lắng nếu có cái
"phải" trong cuộc sống. Nếu có một lí tưởng phải được hoàn thành,
làm sao bạn có thể thoải mái được? Làm sao bạn có thể ở nhà
được? Không thể nào sống được bất kì cái gì một cách toàn bộ bởi
vì tâm trí đang khao khát về tương lai. Và tương lai đó chẳng bao
giờ tới cả - nó không thể tới được. Bởi chính bản chất của ham
muốn của bạn, nó là không thể được. Khi nó tới bạn sẽ bắt đầu
tưởng tượng ra những thứ khác, bạn sẽ bắt đầu ham muốn thứ
khác. Bạn bao giờ cũng tưởng tượng ra trạng thái sự việc tốt hơn.
Và bạn bao giờ cũng có thể vẫn còn trong lo lắng, căng thẳng, lo
nghĩ - đó là cách nhân loại đã từng sống hàng thế kỉ rồi.
Chỉ hiếm khi, thỉnh thoảng thôi, mới có một người thoát ra khỏi
cái bẫy này. Người đó được gọi là vị Phật, một Christ. Người thức