Page 175 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 175
Bạn sẽ phải vứt bỏ ý tưởng này về Thượng đế điều giúp cho bạn
vẫn còn không sợ hãi. Bạn sẽ phải trải qua nỗi sợ và chấp nhận nó
như một th c tại con người. Không có nhu cầu trốn khỏi nó. Điều
cần là đi sâu vào trong nó, và bạn càng đi sâu vào trong nỗi sợ của
mình thì bạn sẽ thấy nó càng ít đi.
Khi bạn đã chạm tới đáy tảng đá của nỗi sợ bạn sẽ đơn giản
cười, chẳng có gì để sợ cả.
Và khi nỗi sợ biến mất có s hồn nhiên, và hồn nhiên đó là cái
chí thiện, chính tinh hoa của người tôn giáo.
Hồn nhiên đó là quyền năng.
Hồn nhiên đó là phép màu duy nhất có đó.
Từ hồn nhiên bất kì cái gì cũng có thể xảy ra, nhưng bạn sẽ
không là người Ki tô giáo từ điều đó, và bạn sẽ không là người Mô
ha mét giáo từ điều đó. Từ hồn nhiên bạn sẽ đơn giản trở thành
người thường, chấp nhận toàn bộ cái bình thường của mình, và
sống nó một cách vui vẻ, cám ơn toàn thể s tồn tại - không phải với
Thượng đế, bởi vì đó là ý tưởng do người khác trao cho bạn.
Nhưng s tồn tại không phải là ý tưởng. Nó có đó tất cả xung
quanh bạn, bên trong và bên ngoài. Khi bạn hoàn toàn hồn nhiên, lời
cám ơn sâu sắc - tôi sẽ không gọi nó là lời cầu nguyện bởi vì trong
lời cầu nguyện bạn đang hỏi xin điều gì đó, tôi sẽ gọi nó là lời cám
ơn ơn sâu sắc - biết ơn nảy sinh. Không phải bạn đang hỏi xin cái gì
đó, mà cám ơn vì cái gì đó đã được trao cho bạn.
Biết bao nhiêu điều đã được trao cho bạn. Bạn có xứng với nó
không? Bạn có kiếm được nó không? S tồn tại cứ rót nhiều thứ lên
bạn tới mức yêu cầu thêm nữa là xấu. Cái mà bạn đã nhận được,
bạn nên biết ơn vì điều đó. Và điều đẹp đẽ nhất là ở chỗ khi bạn biết
ơn, s tồn tại bắt đầu rót ngày một nhiều lên bạn. Nó trở thành vòng
tròn: bạn càng nhận nhiều, bạn càng trở nên biết ơn nhiều; bạn
càng trở nên biết ơn nhiều, bạn càng nhận nhiều hơn... và không có
chấm dứt cho nó, nó là quá trình vô hạn.
Nhưng nhớ - giả thuyết về Thượng đế đã mất rồi; khoảnh khắc
bạn gọi nó là giả thuyết thì ý tưởng về Thượng đế đã bị vứt bỏ rồi.
Dù bạn sợ hay không, bạn không thể lấy nó lại được; nó đã kết thúc.
Bây giờ cách duy nhất còn lại là đi vào trong nỗi sợ của bạn.
Im lặng đi vào trong nó, cho nên bạn có thể tìm thấy chiều sâu
của nó.