Page 53 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 53
nỗ l c của bạn. Nhưng không làm gì không phải là dừng hành động;
nó là hành động mà không có ý chí hay chiều hướng hay xung l c
từ quá khứ của bạn. Việc tìm kiếm cái mới không thể là việc tìm
kiếm thông thường, bởi vì nó là tìm kiếm cái mới - làm sao bạn có
thể tìm được nó? Bạn không biết nó, bạn chưa bao giờ gặp nó. Việc
tìm cái mới sẽ là cuộc thám hiểm để mở. Người ta không biết.
Người ta phải bắt đầu trong trạng thái không biết, và người ta phải đi
một cách hồn nhiên như đứa trẻ, run lên với mọi khả năng - và các
khả năng là vô hạn.
Bạn không thể làm được gì để tạo ra cái mới, bởi vì bất kì điều gì
bạn làm cũng sẽ là từ cái cũ, sẽ từ quá khứ. Nhưng điều đó không
có nghĩa là bạn phải dừng hành động. Nó là hành động mà không có
ý chí hay chiều hướng hay xung l c từ quá khứ của bạn. Hành động
không ý chí hay chiều hướng hay xung l c từ quá khứ - và đó là
hành động mang tính thiền. Hành động một cách t phát đi. Để
khoảnh khắc này mang tính quyết định.
Bạn không áp đặt quyết định của mình, bởi vì quyết định sẽ là từ
quá khứ và nó sẽ phá hu cái mới. Bạn chỉ hành động trong khoảnh
khắc này như đứa trẻ. Hoàn toàn bỏ mặc bản thân mình cho khoảnh
khắc này - và mọi ngày bạn sẽ thấy s bắt đầu mới, ánh sáng mới,
sáng suốt mới. Và những sáng suốt mới đó sẽ làm thay đổi bạn. Một
hôm, bỗng nhiên bạn sẽ thấy mình từng khoảnh khắc đều mới mẻ.
Cái cũ không còn nấn ná nữa, cái cũ không còn treo quanh bạn như
đám mây. Bạn giống như giọt sương, tươi tắn và trẻ trung.
Đó là ý nghĩa th c của phục sinh. Nếu bạn hiểu điều này bạn sẽ
được t do khỏi kí ức - kí ức tâm lí, đang đó. Kí ức là thứ chết. Kí ức
không phải là chân lí và không bao giờ có thể là chân lí, bởi vì chân
lí bao giờ cũng sống động, chân lí là cuộc sống; kí ức là s dai dẳng
của cái không còn nữa. Nó đang sống trong thế giới ma, nhưng nó
chứa chúng ta, nó là nhà tù của chúng ta. Th c tế, nó là chúng ta. Kí
ức tạo ra điểm nút, cái phức hợp được gọi là 'tôi', bản ngã. Và một
cách t nhiên th c thể giả này, được gọi là 'tôi', liên tục sợ chết. Đó
là lí do tại sao bạn sợ cái mới.
Cái 'tôi' này sợ hãi, không phải là bạn th c. Bản thể không sợ
hãi, nhưng bản ngã có sợ hãi, bởi vì bản ngã rất rất sợ chết. Nó là
nhân tạo, nó là tuỳ tiện, nó được gắn lại với nhau. Nó có thể rời ra
vào bất kì khoảnh khắc nào. Và khi cái mới đi vào, có sợ hãi. Bản