Page 51 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 51
thành mới, ấy vậy mà khi cái mới gõ cửa bạn co rúm lại, bạn thoái
lui, bạn trốn vào cái cũ. Đây là thế tiến thoái lưỡng nan.
Chúng ta trở thành mới như thế nào? - và mọi người đều muốn
trở nên mới. Dũng cảm là cần thiết, và không phải dũng cảm
thường; dũng cảm phi thường là cần thiết. Và thế giới này đầy
những kẻ hèn nhát, do đó mọi người đã dừng trưởng thành. Làm
sao bạn có thể trưởng thành nếu bạn là kẻ hèn nhát? Với từng cơ
hội mới bạn đều co rúm lại, bạn nhắm mắt lại. Làm sao bạn có thể
trưởng thành được? Làm sao bạn có thể hiện hữu được? Bạn chỉ
giả vờ hiện hữu thôi.
Và bởi vì bạn không thể lớn lên được nên bạn phải tìm cái lớn
lên thay thế. Bạn không thể lớn lên nhưng số dư ngân hàng của bạn
có thể lớn lên, đó là cái thay thế. Nó không cần dũng cảm, nó được
điều chỉnh hoàn hảo theo hèn nhát của bạn. Số dư ngân hàng của
bạn cứ lớn lên và bạn bắt đầu nghĩ rằng bạn lớn lên. Bạn trở nên
đáng kính hơn. Tên tuổi và danh vọng của bạn cứ lớn lên và bạn
cho rằng mình đang lớn lên sao? Bạn đơn giản đang t lừa mình.
Tên tuổi bạn không phải là bạn, mà danh vọng của bạn cũng không
phải là bạn. Số dư ngân hàng của bạn không phải là bản thể bạn.
Nhưng nếu bạn nghĩ về bản thể thì bạn bắt đầu dao động, bởi vì nếu
bạn muốn lớn lên ở đó thế thì bạn phải vứt bỏ tất cả mọi hèn nhát.
Làm sao chúng ta trở thành mới? Chúng ta không trở thành cái
mới của bản thân mình. Tính mới tới từ cõi bên kia, chẳng hạn từ
Thượng đế. Tính mới tới từ s tồn tại. Tâm trí bao giờ cũng cũ. Tâm
trí chưa bao giờ mới cả, nó là việc tích lu của quá khứ. Tính mới tới
từ cõi bên kia; nó là món quà từ Thượng đế. Nó từ cõi bên kia và nó
là của cõi bên kia.
Cái không biết và cái không thể biết, cõi bên kia, có quyền đi vào
trong bạn. Nó có quyền đi vào trong bạn bởi vì bạn chưa bao giờ bị
dán kín và bị tách rời; bạn không phải là hòn đảo. Bạn có thể đã
quên mất cõi bên kia nhưng cõi bên kia không quên bạn. Con có thể
quên mẹ, mẹ không quên con. Bộ phận có thể bắt đầu nghĩ, "Mình
tách rời," nhưng cái toàn thể biết rằng bạn không tách rời. Cái toàn
thể có quyền đi vào trong bạn. Nó vẫn trong tiếp xúc với bạn. Đó là lí
do tại sao cái mới cứ tới, mặc dầu bạn không chào mừng nó. Nó tới
mọi sáng, nó tới mọi tối. Nó tới theo cả nghìn lẻ một cách. Nếu bạn
có mắt để nhìn, bạn sẽ thấy nó liên tục tới với bạn.