Page 52 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 52

S  tồn tại cứ mưa rào lên bạn, nhưng bạn lại bị khép kín trong
                quá khứ của mình. Bạn gần như trong một loại nấm mồ. Bạn đã trở
                thành không nhạy cảm. Bởi vì hèn nhát của mình bạn đã đánh mất

                nhạy cảm của mình. Nhạy cảm nghĩa là cái mới sẽ được cảm thấy -
                và cảm động của cái mới, và đam mê về cái mới và cuộc phiêu lưu
                sẽ nảy sinh và bạn sẽ bắt đầu đi vào cái không biết, chẳng biết mình
                đang đi đâu.
                     Tâm trí cho điều đó là điên. Tâm trí cho bỏ cái cũ là không hợp lí.
                Nhưng Thượng đế bao giờ cũng mới. Đó là lí do tại sao chúng ta
                không  thể  dùng  thời  quá  khứ  hay  thời  tương  lai  cho  Thượng  đế.
                Chúng ta không thể nói "Thượng đế đã có," chúng ta không thể nói

                "Thượng đế sẽ có." Chúng ta chỉ có thể dùng thời hiện tại: "Thượng
                đế đang đó." Nó bao giờ cũng tươi tắn, trong trắng. Và nó có quyền
                đi vào bạn.
                     Nhớ  lấy,  bất  kì  cái  gì  mới  tới  trong  cuộc  sống  của  bạn  đều  là
                thông điệp từ Thượng đế. Nếu bạn chấp nhận nó bạn mang tính tôn

                giáo. Nếu bạn bác bỏ nó bạn phi tôn giáo. Con người cần thảnh thơi
                thêm chút nữa để chấp nhận cái mới; cởi mở thêm chút nữa để cái
                mới đi vào. Nhường đường cho Thượng đế đi vào bạn.
                     Đó là toàn thể ý nghĩa của nguyện hay thiền - bạn mở ra, bạn nói
                có, bạn nói "Mời vào." Bạn nói, "Tôi đã chờ đợi và chờ đợi và tôi
                cám ơn rằng ngài đã tới." Bao giờ cũng đón nhận cái mới với niềm
                vui lớn lao. Cho dù đôi khi cái mới dẫn bạn vào điều bất tiện, dầu

                vậy điều đó vẫn xứng đáng với nó. Cho dù đôi khi cái mới dẫn bạn
                xuống rãnh nào đó, dầu vậy điều đó vẫn xứng đáng với nó, bởi vì
                chỉ  qua  lỗi  lầm  mà  người  ta  mới  học  được,  và  chỉ  qua  khó  khăn
                người ta mới trưởng thành. Cái mới sẽ đem tới khó khăn. Đó là lí do
                tại sao bạn chọn cái cũ - nó không đem tới bất kì khó khăn nào. Nó
                là s  an ủi, nó là chỗ trú ẩn.

                     Và chỉ cái mới, được chấp nhận sâu sắc và toàn bộ, mới có thể
                làm biến đổi bạn. Bạn không thể đem cái mới vào cuộc sống của
                mình, cái mới tới. Bạn hoặc chấp nhận nó hoặc bác bỏ nó. Nếu bạn
                bác bỏ nó bạn vẫn còn là tảng đá, đóng và chết. Nếu bạn đón nhận
                nó bạn trở thành bông hoa, bạn bắt đầu mở ra... và trong việc mở
                đó là lễ hội.
                     Chỉ việc đi vào của cái mới mới có thể làm biến đổi bạn, không

                có cách khác để biến đổi. Và nhớ, điều đó không làm gì với bạn và
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57