Page 47 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 47

đời mình và ông ta béo thế... Ông ta kêu khóc và thở hổn hển và phì
                phò, và nước mắt lăn dài. Ông ta nói, "Tôi đã bị lừa hoàn toàn rồi!
                Người này đã lấy đi công trình khó nhọc của cả đời tôi, nguồn sống

                của tôi; mọi thứ nó đã lấy đi mất rồi."
                     Thế là một đám đông theo sau, và tất cả đều cười. Ông ta nói,
                "Các ông có là lũ ngốc hết cả không đấy? Thị trấn này đầy những kẻ
                ngốc sao? Tôi đã bị kiệt sức hoàn toàn, và thay vì bắt lấy kẻ trộm thì
                các ông lại cười."
                     Họ nói, "Anh ta không phải là kẻ trộm đâu, anh ta là người rất
                hiền đấy."
                     Người  giầu  nói,  "Kẻ  ngốc  kia  ở  làng  tôi  đã  đẩy  tôi  vào  rắc  rối

                này!" Nhưng bằng cách nào đó, chạy, toát mồ hôi, ông ta cũng đuổi
                theo  được  Mulla.  Mulla  quay  lại  dưới  cùng  cái  cây  nơi  con  ng a
                đang đứng. Anh ta ngồi xuống dưới gốc cây cùng chiếc túi, và người
                giầu tới vừa kêu vừa khóc. Mulla nói, "Ông cầm lấy cái túi này đi."
                Người giầu cầm lấy cái túi và lại đưa nó về gần tim mình. Mulla nói,

                "Ông cảm thấy thế nào? Ông có thể cảm thấy an bình tâm trí nào đó
                không?"
                     Người giầu nói, "Có tôi cảm thấy rất an bình. Ông là người kì lạ
                thật, và ông có phương pháp kì lạ."
                     Mulla nói, "Chẳng phương pháp kì lạ nào cả - chỉ là toán học đơn
                giản  thôi.  Bất  kì  cái  gì  ông  có,  ông  bắt  đầu  coi  nó  như  được  cho
                không. Ông chỉ phải được trao cho một cơ hội để làm mất nó đi; thế

                thì ngay lập tức ông sẽ trở nên nhận biết về cái ông đã mất. Ông
                chẳng  thu  được  cái  gì  mới  cả;  nó  vẫn  là  cùng  cái  túi  mà  ông  đã
                mang đi mà không có an bình tâm trí. Bây giờ cũng cái túi đó ông
                đang giữ gần tim mình và bất kì ai cũng đều có thể thấy ông trông
                an bình làm sao, một hiền nhân hoàn hảo! Về nhà đi, và đừng bận
                tâm tới mọi người."

                     Đây là vấn đề cho trẻ con, bởi vì nó tới với hồn nhiên và nó sẵn
                sàng mua bất kì cái gì, và đổi cái hồn nhiên của mình. Nó sẵn sàng
                mua bất kì rác rưởi nào đánh đổi bằng dũng cảm của mình. Nó sẵn
                sàng mua chỉ đồ chơi thôi - và cái gì khác có đó trong thế giới này
                ngoài đồ chơi? - và đánh mất s  sáng tỏ của mình. Nó sẽ chỉ hiểu ra
                khi tất cả những đồ chơi này có đó trong sở hữu của nó và nó không
                thể cảm thấy bất kì niềm vui nào từ chúng, không thể thấy bất kì
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52