Page 45 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 45
vẫn còn xa xăm như nó đã vậy trước đây, hay nó thậm chí còn có
thể ra xa hơn bằng việc bạn đọc cuốn sách này.
Th c tế, nếu một người biết an bình là gì, và tâm trí là gì, người
đó không thể viết ra cuốn sách với t a đề An bình của tâm trí, bởi vì
tâm trí là nguyên nhân của mọi s không an bình, tất cả mọi bất ổn
của nó. An bình là khi không có tâm trí. Cho nên an bình tâm trí -
không hàng hoá nào như thế này tồn tại cả.
Nếu tâm trí có đó, thế thì an bình không có đó. Nếu an bình có
đó thế thì tâm trí không có. Nhưng viết cuốn sách "An bình của vô trí
"... không ai sẽ mua nó đâu. Tôi đã từng nghĩ... nhưng tôi đã nghĩ,
chẳng ai đi mua "An bình của vô trí" đâu. Điều đó sẽ không tạo ra
cảm giác cho họ, nhưng điều đó đích xác là chân lí.
Đứa trẻ là không nhận biết về điều nó đã đem theo mình. Người
giầu này đang ở cùng hoàn cảnh. Người đó có tất cả mọi giầu sang
trên thế giới này, và bây giờ người đó đang đi tìm an bình tâm trí.
Người đó đi hết hiền nhân nọ sang hiền nhân kia và tất cả đều cho
những lời khuyên lớn lao, nhưng lời khuyên lại chẳng giúp được cho
ai cả.
Th c tế chỉ kẻ ngu mới cho lời khuyên, và chỉ kẻ ngu mới nhận
lời khuyên. Người trí huệ rất ngần ngại cho bạn lời khuyên bởi vì
người trí huệ chắc chắn biết rằng điều duy nhất trên thế giới này
được cho không là lời khuyên, và rằng cái không bao giờ được lấy
đi bởi bất kì ai là lời khuyên, cho nên sao phải bận tâm?
Người trí huệ trước hết chuẩn bị bạn để cho bạn có thể nhận
được lời khuyên. Người đó không đơn giản cho bạn lời khuyên; bạn
cần được chuẩn bị. Có thể phải mất nhiều năm để chuẩn bị bạn, để
chuẩn bị mảnh đất, và chỉ thế thì bạn mới có thể gieo được hạt
mầm. Sẽ là người ngu nếu bạn cứ đơn giản vung vãi hạt giống lên
đá tảng và đá cuội mà thậm chí chẳng bận tâm rằng mình đang phí
hoài hạt mầm.
Tất cả các hiền nhân đều cho người đó lời khuyên nhưng chẳng
cái gì thành công cả. Cuối cùng một người mà người đó đã không
hỏi, người theo bất kì cách nào đều không là người nổi tiếng -
ngược lại người bị coi là kẻ ngốc của làng - người này một hôm
chặn ông ta lại giữa đường và nói, "Ông làm phí hoài không cần
thiết thời gian của mình: chẳng ai trong số người đó là hiền nhân