Page 41 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 41

Người giữ cổng nói, "Điều này kì lạ đây, bởi vì điều này nữa tôi
                đã từng nghe từ ông nội tôi - rằng chakravartin tới, và thấy toàn thể
                câu  chuyện  này,  đều  quay  lại;  họ  không  viết  tên  mình  nữa.  Ông

                không phải là mới: bất kì ai có chút ít thông minh cũng sẽ làm hệt
                như vậy."
                     Trong toàn thế giới này bạn có thể kiếm được cái gì? Bạn có thể
                đem cái gì đi cùng mình? Tên tuổi bạn, uy tín của bạn, kính trọng
                của bạn ư? Tiền của bạn, quyền l c của bạn - cái gì? Uyên bác của
                bạn sao? Bạn không thể đem được cái gì đi cả. Mọi thứ sẽ phải bị
                vứt lại ở đây. Và trong khoảnh khắc đó bạn sẽ hiểu rằng tất cả mọi
                thứ bạn đã sở hữu đều không phải là của bạn; chính ý tưởng sở

                hữu là sai. Và bởi vì việc sở hữu đó mà bạn bị biến chất.
                     Làm tăng s  sở hữu đó - có nhiều tiền hơn, có nhiều quyền l c
                hơn, chinh phục nhiều đất đai hơn - bạn đã làm những điều mà ngay
                cả bạn cũng không thể nói là đúng được. Bạn đã nói dối, bạn đã
                không chân th c. Bạn đã có hàng trăm bộ mặt. Bạn đã không th c

                cho dù chỉ một khoảnh khắc với bất kì ai hay với chính mình; bạn
                không thể hiện hữu được. Bạn phải giả tạo, rởm, giả vờ, bởi vì đây
                là những thứ giúp cho bạn thành công trong thế giới này. Tính đích
                th c sẽ không giúp gì cho bạn cả. S  chân th c sẽ không giúp ích
                gì cho bạn cả. Tính chân lí sẽ không giúp ích gì cho bạn cả.
                     Không  sở  hữu,  thành  công,  danh  vọng,  bạn  là  ai?  Bạn  không
                biết. Bạn là cái tên của mình, bạn là danh tiếng của mình, bạn là uy

                tín của mình, quyền l c của mình. Nhưng khác hơn những điều này,
                bạn là ai? Cho nên toàn thể tính sở hữu trở thành s  đồng nhất của
                bạn. Nó cho bạn cảm giác giả tạo về hiện hữu. Đó là bản ngã.
                     Bản ngã không phải là cái gì đó bí ẩn, nó là một hiện tượng rất
                đơn giản. Bạn không biết mình là ai, và sống mà không biết mình là
                ai  là  điều  không  thể  được.  Nếu  tôi  không  biết  tôi  là  ai,  thế  thì  tôi

                đang làm gì ở đây? Thế thì bất kì điều gì tôi làm cũng đều trở thành
                vô nghĩa. Điều đầu tiên và cao nhất là biết mình là ai. Có lẽ thế thì
                tôi mới có thể làm điều gì đó hoàn thành cho bản tính của tôi, làm
                cho tôi được mãn nguyện, đem tôi về nhà.
                     Nhưng nếu tôi không biết mình là ai, và tôi cứ làm mọi thứ, làm
                sao tôi có thể xoay xở tới được chỗ bản tính của tôi được giả định
                đạt tới, dẫn  tới? Tôi đã  chạy  hết chỗ  nọ  chỗ  kia  nhưng  chẳng  có
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46