Page 42 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 42
điều gì tôi có thể nói, "Bây giờ mình đã đạt tới rồi, đây là chỗ mình
đã từng tìm kiếm."
Bạn không biết mình là ai, cho nên một căn cước giả tạo nào đó
là cần thiết như cái thay thế. Sở hữu của bạn cho bạn căn cước giả
tạo đó.
Bạn tới với một người quan sát hồn nhiên vào thế giới này. Mọi
người đều tới theo cùng cách, với cùng phẩm chất của tâm thức.
Nhưng bạn bắt đầu mặc cả với thế giới của những người đã trưởng
thành. Họ có nhiều thứ cho bạn; bạn chỉ có một thứ để cho, và đó là
tính chính tr c của bạn, lòng t trọng của bạn. Bạn không có nhiều,
chỉ một thứ thôi - bạn có thể gọi nó là bất kì cái gì: hồn nhiên, thông
minh, tính đích th c. Bạn chỉ có một thứ.
Và đứa trẻ t nhiên rất quan tâm tới mọi thứ nó thấy xung quanh.
Nó liên tục muốn có cái này, có cái nọ; đó là một phần của bản tính
con người. Nếu bạn nhìn vào đứa trẻ nhỏ, ngay cả đứa trẻ mới sinh,
bạn có thể thấy nó đã bắt đầu dò dẫm vì cái gì đó; tay nó đang cố
gắng tìm cái gì đó. Nó đã bắt đầu cuộc hành trình.
Trong cuộc hành trình này nó sẽ làm mất bản thân mình, bởi vì
bạn không thể có được cái gì trong thế giới này mà không trả lại cho
nó. Và đứa trẻ đáng thương không thể hiểu được rằng cái nó đem
cho đi lại quí giá tới mức nếu toàn thể thế giới có ở một bên, và tính
chính tr c của nó ở bên kia, thì thế nữa tính chính tr c của nó vẫn
nặng hơn, có giá trị hơn. Đứa trẻ không có cách nào biết được điều
đó. Đây là vấn đề, bởi vì cái nó có được, nó đơn giản có được. Nó
lấy cứ như được cho không.
Để tôi kể cho bạn một câu chuyện sẽ làm cho điều đó thành rõ
ràng.
Một người giầu, rất giầu, cuối cùng đã trở nên rất thất vọng -
cũng là kết quả t nhiên của mọi thành công. Chẳng cái gì thất bại
như thành công. Thành công có ý nghĩa chỉ nếu bạn thất bại. Một khi
bạn thành công, bạn biết rằng bạn đã bị lừa bởi thế giới, bởi mọi
người, bởi xã hội. Người này có mọi s giầu có nhưng lại không an
bình tâm trí. Người đó bắt đầu tìm an bình tâm trí.
Đó là điều đang xảy ra ở Mĩ. Ở Mĩ mọi người đều đi tìm an bình
tâm trí hơn bất kì nơi nào khác. Ở Ấn Độ tôi chưa bao giờ bắt gặp
người đang đi tìm an bình tâm trí. An bình dạ dầy phải được chăm lo