Page 50 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 50
Khi cái mới gõ cửa, mở cửa ra!
Cái mới là không quen thuộc. Nó có thể là người bạn, nó có thể
là kẻ thù, ai mà biết được? Và không có cách nào để biết cả! Cách
duy nhất để biết là cho phép nó; do đó mới có e dè, sợ hãi.
Cái mới không nảy sinh ra từ bạn, nó tới từ cõi bên kia. Nó
không phải là một phần của bạn. Toàn thể quá khứ của bạn bị lâm
nguy. Cái mới là gián đoạn với bạn, do đó mới có sợ hãi. Bạn đã
sống theo một cách, bạn đã nghĩ theo một cách, bạn đã tạo ra cuộc
sống không lo lắng từ những tin tưởng của mình. Thế rồi cái gì đó
mới gõ lên cửa. Bây giờ toàn thể hình mẫu quá khứ của bạn sẽ bị
rối loạn. Nếu bạn cho phép cái mới đi vào bạn sẽ chẳng bao giờ vẫn
còn như cũ, cái mới sẽ biến đổi bạn.
Điều đó là mạo hiểm. Người ta chẳng bao giờ biết mình sẽ chấm
dứt ở đâu với cái mới. Cái cũ là đã biết, quen thuộc; bạn đã sống với
nó lâu rồi, bạn đã quen với nó. Cái mới là không quen thuộc. Nó có
thể là bạn, nó có thể là thù, ai mà biết được? Và cũng chẳng có
cách nào để biết cả! Cách duy nhất để biết là cho phép nó; do đó
mới có e dè, sợ hãi.
Và bạn cũng không thể cứ bác bỏ nó, bởi vì cái cũ vẫn chưa cho
bạn điều bạn tìm kiếm. Cái cũ cứ hứa hẹn mãi, nhưng lời hứa đã
không được hoàn thành. Cái cũ là quen thuộc nhưng khổ sở. Cái
mới có thể sẽ không thoải mái nhưng lại có khả năng - nó có thể
đem tới phúc lạc cho bạn. Cho nên bạn không thể bác bỏ nó và bạn
cũng không thể chấp nhận nó; do đó bạn vẩn vơ, bạn run rẩy, phiền
não lớn nảy sinh trong bản thể bạn. Điều đó là t nhiên, chẳng cái gì
đi sai cả. Đây là cách nó bao giờ cũng vậy, đây là cách nó bao giờ
cũng như vậy.
Cố hiểu diện mạo của cái mới đi. Mọi người trên thế giới đều
muốn trở thành mới, bởi vì không ai được thoả mãn với cái cũ.
Không ai đã bao giờ được thoả mãn với cái cũ bởi vì dù nó là bất kì
cái gì, bạn đều đã biết nó. Một khi được biết rồi, nó đã trở thành lặp
lại; một khi được biết rồi nó trở thành chán, đơn điệu. Bạn muốn gạt
bỏ nó. Bạn muốn thám hiểm, bạn muốn phiêu lưu. Bạn muốn trở