Page 89 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 89
thấy xấu hổ. Tôi là đàn bà lại đang gánh nặng thế này... Chẳng lẽ tôi
phải đứng tránh sang bên sao?"
Napoleon Bonaparte nắm tay ông bác sĩ, bước sang bên và nói,
"Thời mà núi nhường đường cho Napoleon Bonaparte qua rồi; bong
bóng xà phòng không còn nữa. Tôi phải nhường đường cho người
đàn bà đang gánh cỏ này."
Trong thất bại của mình, ông ấy có thể thấy điều đã xảy ra: trong
cả đời mình ông ấy đã từng kìm nén nỗi sợ. Nó được giữ như một bí
mật nhưng bây giờ bí mật này đã được biết tới, nỗi sợ bị phơi bày.
Napoleon Bonaparte không là ai cả.
Đây là tình huống của kẻ bản ngã lớn.
Cho nên đừng cho rằng hèn nhát chỉ là một chất liệu của chủ
nghĩa vị kỉ; nó là cái toàn thể của vị kỉ. Bản ngã là hèn nhát. Và
không có bản ngã là vô sợ hãi - bởi vì bây giờ chẳng cái gì có thể bị
lấy đi khỏi bạn; thậm chí cả cái chết cũng không thể phá hu gì
được trong bạn. Cái duy nhất có thể bị phá hu bởi bất kì ai là bản
ngã.
Bản ngã mong manh, bao giờ cũng bên bờ v c của cái chết, đến
độ những người níu bám lấy nó bao giờ cũng run rẩy sâu sắc bên
trong.
Vứt bỏ bản ngã là hành động vĩ đại nhất mà con người có thể
làm. Nó chứng tỏ khí phách của bạn, nó chứng tỏ rằng bạn còn hơn
là bạn có vẻ vậy, nó chứng tỏ rằng có cái gì đó trong bạn bất tử,
không thể hu diệt được, vĩnh hằng.
Bản ngã làm cho bạn thành kẻ hèn nhát.
Vô ngã làm cho bạn thành người du hành vô sợ hãi về bí ẩn vĩnh
hằng của cuộc sống.