Page 189 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 189
Ông Giáo Già và Người Lính Tù
Đất Địa Thần Linh, Thần Hoàng Thổ Trạch xin rất tươm tất, ít ra cũng che mưa nắng đỡ được
phép cho hai mẹ con vô đây làm ruộng. một thời gian rồi hãy tính.
Xuân lội xuống dưới con rạch quơ vội bứt Thấy cha con thằng Tèo sốt sắng nhiệt tình
nhổ vài thứ đủ loại rau đồng.. Rau muống, rau tiếp tay sửa lại căn nhà chòi, mẹ cắt ra vài
má, rau đắng, bông súng, rau má dọc theo bờ miếng thịt nạt luộc, vài con tôm, xị rượu đế
mẫu... Về tới nhà chòi, thì mẹ cũng đã bày sẵn mời cha con Tèo ở lại chơi, nhậu lai rai với
ra bộ tam sên, tôm thịt, trứng vịt, tất cả những Xuân. Cha thằng Tèo rất là tự nhiên như người
thứ này mẹ đã luộc sẵn ở nhà. Rượu, trà, trái ở trong ruộng, đó là đời sống lối sống rất thoải
cây, nhang đèn, giấy tiền vàng bạc, đồ vàng mái đã có từ xa xưa của người ở miền quê. Hai
mã. Nhìn mẹ cúng rất là bài bản không kém người ngồi xuống dưới một khoảng đất trống,
phần trang nghiêm, thành khẩn để ba cây nhang nhăm nhi một hồi rồi cũng cạn hết một xị rượu
lên ngang đầu mà lâm râm khấn vái. đế.
Cứ vài phút thì mẹ rót thêm trà rượu, sau Mặt trời cũng gần tắt bóng chiều, cha thằng
ba tuần trà rượu, mẹ quì xuống lạy một lần Tèo đứng dậy đi về.
chót, đốt giấy tiền vàng bạc rồi hóa vàng. Ba Khi hai cha con thằng Tèo đi về, thì mẹ
chun trà rượu mẹ rải đi 4 phương 8 hướng vẫy dọn cơm ra ăn. Nói về công ngôn dung hạnh
muối gạo như là đưa tiễn chư vị Thần Linh. thêu thùa may vá thì mẹ không có chỗ nào chê
Nhìn thấy mẹ cúng kiến xong, hình như mẹ được, nhất là bếp núc nấu ăn thì mẹ là số một.
đang vui lắm, bởi vì trong lòng cảm nhận được Nhìn thấy tô mắm kho xả ớt thì hết ý, mùi mắm
rằng, của lễ của mình đã được chư vị thần linh kho thơm phức bốc lên, làm Xuân chảy nước
chấp nhận.
miếng nuốt nghe ừng ực. Thịt heo ba rọi, tôm,
- Trời hãy còn sớm, con đi vòng vòng chung trứng gà mẹ vừa cúng xong, xã ớt bầm đỏ đỏ
quanh đây kiếm một ít củi khô về nấu cơm, rồi cay cay nhúng chấm với rau đồng, chàng ăn
mẹ kho mắm xả ớt cho con ăn với rau. không kịp thở, hết chén cơm này tới chén khác,
mồ hôi đổ ra như tắm.
Xuân đi vòng theo hai bên bờ rạch cạn, bẻ
mấy nhánh cây bình bác khô, cây nhánh bông Thấy con ăn ngon miệng, nên mẹ vui nói
điên điễn, cắt một mớ cỏ cỏ khô, bó chặt lại chuyện chơi với con:
từng lọn nhỏ rồi đem về. Mẹ hỏi:
- Con ăn từ từ vừa vừa thôi, con mà ăn kiểu
- Con lấy cỏ khô bó lại làm gì vậy? này, chắc không có con nào dám lấy mầy.
- Hồi xưa khi con đi hành quân, thấy dân làng Chàng biết mẹ nói chơi với mình, nên cũng
họ bó cỏ rơm khô lại để dùng làm mồi lửa nấu làm bộ tảng lờ tiếp tục ăn, rồi đánh trống lảng
cơm cũng tiện lắm. Bụi tro họ đem trộn với hỏi lại mẹ:
phân chuồng làm phân bón trồng rau ớt rất tốt.
- Tại sao vậy mẹ?
- Mẹ không có ra ngoài miệt đó nên không biết, - Tại vì con ăn nhiều quá, nên dành ăn hết phần
chứ miền Tây của mình thì thiếu gì cây củi khô.
của nó, rồi nó bị đói chết hay sao?
Khi mẹ đang vo gạo nấu cơm, kho mắm thì - Như vậy cũng tốt, nếu không có ai lấy con, thì
hai cha con thằng Tèo bơi xuồng vô tới. Nhìn con ở vậy với mẹ?
thấy dưới xuồng có mấy cây tràm, vài tấm lá
lợp nhà để dậm vô những chỗ bị rách. Hai cha - Cái thằng khỉ gió, chỉ nói bậy thôi, tới khi mẹ
con đem khiêng đồ lên trên bờ, âm thầm làm, chết rồi, thì mầy cũng ở như vậy không lấy vợ
vá đụm lại đỡ những chỗ rách nát. Chưa tàn hay sao? Bấy lâu nay mẹ chờ con lấy vợ, để mẹ
một cây nhang thì căn nhà chòi bây giờ cũng có cháu nội ẫm bồng với người ta.
- Khi mẹ chết, thì con đi tu!
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 186