Page 187 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 187

Ông Giáo Già và Người Lính Tù



              - Thôi con đi về, đừng để mẹ con trông, hôm             Chàng cười thầm, thế là bây giờ “bọn vô
              nào có rảnh thì ghé lại thăm thầy.                sản”chúng mày bắt đầu hưởng thụ rồi đó.
              - Dạ cám ơn Thầy, Thầy ráng giữ gìn sức khỏe,           Trong khi chàng đang mơ màng suy nghĩ,
              con sẽ thường đến thăm Thầy.                      thì  tên  Công  An  đang  coi  giấy  tờ  ngước  lên
              -  Ờ  con  đi  về,  ráng  cẩn  thận  nghe  con.   nhìn Xuân hỏi:
              - Dạ, con chào Thầy.                              - Hồi sáng này anh đến nhà thầy giáo Vân làm

                      Đi  ra  khỏi  nhà  thầy,  nhìn  ngó  ngoái  lại   cái gì?
              thấy thầy vẫn còn đứng đó dõi mắt nhìn theo,      -  Thưa, thầy là thầy  giáo dạy học cho tôi  hồi
              Xuân  thấy  lòng  mình  dấy  lên  một  niềm  đau   còn nhỏ.
              thương cho thầy, thương cho đất nước dân tộc
              mình sao mang nhiều bất hạnh, hận thù oan trái    -  Cái  ông  già  đó  thường  hay  chống  đối,  chửi
              lẫn nhau triền miên! Nhìn người  ta đi  qua lại   bới “Móc lò”Cách Mạng; anh không nên tới lui
              ngược  xuôi,  tất  bật  ở  ngoài  đường  như  ngơ   nhiều quá mà có hại liên lụy đến bản thân của
              ngác hốc hác, thơ thẩn bước đi như những cái      anh. Nhân dân ta có tai mắt theo dõi các anh,
              xác không hồn. Có lẽ Xuân cũng như họ, thẩn       những  phần  tử  phản  Cách  Mạng  ở  khắp  nơi.
              thờ không biết mình đang đi về đâu?               Anh đã cải tạo tốt rồi, thì phải lo làm ăn, nếu có
                                                                hành động nào chống đối với Cách Mạng thì ở
                                                                     tù rục xương!
                      Xuân đi vô đồn Công An thì nhằm lúc họ
              đang ăn cơm, có một người Công An trẻ bước        - Vâng, cám ơn mấy anh Công An đã nhắc nhở
              ra hỏi:                                           tôi!
              - Anh cần gì?                                            Ba tháng trôi qua nhanh, xin đi làm mướn
                                                                làm thuê không có ai nhận, mẹ bàn với con:
              - Tôi đến trình diện và nhờ đóng dấu.
                                                                - Mẹ muốn mua cho con mấy công đất ruộng ở
                     Tên này còn rất trẻ mà nói chuyện rất xấc   trong  chợ  Sóc  Xoài,  hy  vọng  ở  trong  ruộng
              láo, còn thua mấy đứa nhỏ chăn trâu.              chắc được dễ thở và tương đối có tự do hơn, ít
              - Anh ngồi xuống đó, chúng tôi ăn cơm xong,       có bị theo dõi dòm ngó.
              sẽ làm việc với anh.                              - Tùy theo mẹ, con thấy mẹ tính như vậy nghe

                     Một lát sau, có hai tên Công An đi ra, một   cũng hay, ít ra hằng ngày con không thấy mặt
              tên ngồi xuống bàn làm việc hỏi:                  bọn chúng là vui rồi. Với lại có công việc làm
                                                                thì cũng tốt, được giãn gân cốt, chứ suốt ngày
              - Giấy tờ của anh đâu đưa xem.
                                                                ăn không ngồi rồi con thấy nó không quen.
                     Xuân  đứng  dậy  đưa  cuốn  sổ  cho  hắn  ta           Chừng một tuần lễ sau, công việc mua bán
              xem, trong khi tên Công An ngồi coi xem giấy      đất sang nhượng giấy tờ đã xong. Mẹ mở lịch
              tờ, thì tên đứng ở ngoài cửa, một tay cầm điếu    Tam Tông Miếu ra xem ngày giờ tốt, vía Quán
              thuốc  hút,  một  tay  cầm  ly  nước  trà,  hớp  một   Thế  Âm,  Sao  Phòng,  Trực  Khai  nên  cúng  tế,
              ngụm  nước,  súc  miệng  nghe  sột  sột  rồi  phun   quét dọn, dựng nhà... Đúng ngày, hai mẹ con đi
              nước ra ngoài sân nghe cái phẹt. Hắn ta tự nói    vào trong ruộng, ngày đầu tiên, đi vào nhà ông
              chuyện một mình dường như đang phê, mê mẫn        trưởng ấp Năm Gà Lôi để trình diện giấy tờ, thì
              sung sướng vì khói thuốc thơm ba số 5             không có ai ở nhà, đang đứng sớ rớ ngó tới ngó

              -  Thuốc  của  Đế  Quốc  sao  mà  nó  thơm  ngon   lui, thì từ  ở  dưới  sông có  một  người  đàn ông
              không có chỗ nào chê được, cho đến khói thuốc     bơi  cập  chiếc  suồng  vô  trong  bờ,  đi  lên  hỏi
              mà nó cũng thơm.                                  giọng hơi ngang ngang:

                                                                - Hai người đi đâu đó, muốn kiếm ai?



              Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019                                                                                              Trang 184
   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192