Page 190 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 190

Ông Giáo Già và Người Lính Tù



              -  Hứ  hứ,  cái  thằng  khỉ,  chỉ  toàn  nói  tầm  bậy   - Ngày mai mẹ phải về nhà để cúng rằm, con lo
              không  hà.  Rồi  mẹ  mỉm  cười  vui  sướng  chịu   đi  trình  giấy  tờ,  sẵn  tiện  ghé  trong  Sóc  Miên
              thua thằng con lớn đầu này.                       tìm mướn hai ba người, tiếp con vét lại mấy cái
                                                                mương phèn để dẫn nước vô trong ruộng. Mẹ
                     Xuân trở lên chòi dọn dẹp lại chén bác dĩa
              xong, thấy mẹ đang ngồi gom lại lửa thang tàn     ngừng lại im lặng một hồi lâu, rồi hỏi con:
              còn  đang  nhen  nhúm  ở  trong  lò,  bỏ  vào  vài   - Con tính chừng nào lập gia đình để cho mẹ
              khúc củi  khô lửa cháy  bùng lên. Mẹ nấu một      bồng cháu nội?
              nồi nước sôi, bỏ vô ít trà, một lác gừng mỏng,    - Hoàn cảnh của con bây giờ, tâm trí đâu mà
              một miếng võ quít khô. Nhìn thấy mẹ già ngồi      lập gia đình, thân con còn chưa xong, làm sao
              nấu nước trà bên cạnh ánh lửa hồng, trong bóng    còn lo cho người khác được. Với lại, từ khi con
              tối  của  hoàng  hôn,  lòng  thấy  thương  mẹ  vô   chia tay với cô Điều người yêu của con, thì con
              cùng. Sau ngày 30 tháng Tư một quyết định ở       không còn muốn để ý tới ai nữa hết. Tình yêu
              lại  với  mẹ  không  ra  nước  ngoài,  chấp  nhận   đầu tiên sao mà khó quên lắm mẹ ơi!
              thương đau bị trả thù, để được sống gần mẹ già.
              Chàng chưa bao giờ hối hận hối tiếc, mà thấy            Thấy  con  trai  của  mình  nói  như  vậy,  làm
              mình rất là hạnh phúc, trong những ngày được      cho  mẹ  thấy  đau  lòng,  như  khơi  vậy  một  nỗi
              sống gần mẹ.                                      niềm sót xa và chia sẻ với con mình.

                     Chờ cho nước sôi, mẹ lấy nồi nước ra, bỏ   - Thôi chuyện cũng đã qua lâu lắm rồi, mới đây
              vô lò lửa một miếng vỏ dừa khô, phủ lên trên      mà đã hơn tám năm, tuy mẹ không biết mặt của
              một lớp dầy cỏ tươi để ung khói đuổi muỗi. Mẹ     cô ta, nhưng nghe theo con kể lại, thì mẹ cũng
              mang vô trong chòi  nồi nước trà  gừng, rót  ra   rất  là  tiếc. Có  lẽ  đây cũng là duyên nợ và số
              hai cái chén, đưa cho con một chén nói:           kiếp của con với cô ta. Hồi lúc mới sanh ra con,
                                                                cha mẹ có chấm cho con một lá số Tử Vi, ông
              - Uống đi con, sau khi ăn cơm với mắm kho,        thầy bảo con nên lập gia đình ở lúc lớn tuổi, thì
              ngủ dưới đất ở ngoài đồng như thế này, thì dễ     mới  bền  bỉ  một  vợ  một  chồng  sống  đời  ở
              bị  nhiễm  phong  hàn  lắm.  Nên  uống  trà  nóng    kiếp với nhau, nếu lập gia đình lúc quá sớm thì
              với gừng, võ quít trần bì, thì sẽ ngừa bị chướng   sẽ bị gẫy đổ. Số con về già rất hạnh phúc sống
              khí.
                                                                thọ hơn 80 tuổi, có số nhờ con nhờ cháu, con
                    Xuân đỡ lấy chén trà gừng nóng trong tay    cái ngoan ngoãn biết vâng lời, ăn học thành tài.
              mẹ,  chàng  im  lặng  uống  từng  hớp  ngụm  trà   Trong cung thê tử, con được nhờ cái số tốt của
              nhỏ, nghe mùi thơm của trà, nghe lòng mình ấp     vợ con là “Vượng Phu Ít Tử”. Đang nói chuyện
              áp hạnh phúc như trong vòng tay của mẹ.           buồn nhắc lại người yêu, nghe mẹ nói tới đây
                                                                làm cho Xuân bậc cười lớn tiếng.
                      Chàng  nhìn  ra  ngoài  sân,  làn  khói  trắng
              bay lang tỏa vào không gian, trong bóng đêm       -  Con  nghe  mẹ  nói  chuyện  chơi  cho  vui,  chứ
              tối  bao  trùm  mọi  nơi.  Xuân  ước  gì  thời  gian   giờ  này hai  mẹ  con mình “ăn chay nằm đất”,
              ngừng  lại,  để  được  sống  hạnh  phúc  như  vậy   giữa  trời  đồng  không  hiu  quạnh,  mà  mẹ  nói
              suốt đời bên mẹ!                                  Vượng Phu Ít Tử, chắc chuyện đó trật lất trớt
                                                                quớt rồi!
                    Thỉnh  thoảng  nghe  vài  tiếng  muỗi  kêu  vo
              ve, Xuân bước ra ngoài sân lấy cỏ khô đem vô      - Con ơi! Mẹ sống tới từng tuổi này, không ai
              trong chòi trải đều xuống dưới đất, rồi lót chiếu   biết được cái  số  của mình rồi  ngày mai sẽ  ra
              trải  lên,  giăng  mùng  màng  chăn  gối.  Hai  mẹ   sao, ráng sống ăn ở cho thật thà ngay thẳng, thì
              con ngồi trong mùng vẫn tiếp tục uống trà, tâm    sẽ có ông bà khuất mặt độ cho mình, Trời Phật
              sự nói chuyện nhỏ to, bàn công việc cho những     cũng gìn giữ cho mình được tai qua nạn khỏi.
              ngày sắp tới.





              Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019                                                                                              Trang 187
   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195