Page 17 - TIẾNG VIỆT 5 TẬP 1
P. 17
Bộ đề kiểm tra, đánh giá năng lực
Tiếng Việt 5, tập 1
ĐỀ SỐ 9 I. ĐỌC
Bà Chúa Bèo
Ở vùng quê nọ, đất bạc màu, dân làng thường phải ăn cháo cầm hơi.
Có một cô bé đi bắt cua, thấy lúa cằn cỗi, liền ngồi bên bờ ruộng và ôm mặt
khóc. Bụt hiện lên hỏi :
– Vì sao con khóc ?
Cô bé nghẹn ngào :
– Dạ, con thương cây lúa nghẹn đòng.
Bụt nói :
– Muốn cứu lúa, đưa ta vật con quý nhất !
Cô bé sờ vào túi, túi nhẵn không. Nhớ đến đôi hoa tai
bằng ngọc, cô gỡ ra, dâng lên Bụt :
– Thưa Bụt, con chỉ có đôi hoa tai mẹ con trao lại...
Cô ngập ngừng, Bụt động viên mãi, cô mới thưa :
– Hoa tai này là vật quý của nhiều đời truyền lại... Hễ làm mất hoặc đem bán thì
bị dòng họ hắt hủi.
– Con không sợ bị trừng phạt sao ?
– Để cứu lúa, con chịu trừng phạt.
Bụt liền chỉ vào đám ruộng, bảo :
– Hãy ném đôi hoa tai xuống đó !
Cô bé làm theo, hoa tai sáng rực rồi chìm xuống nước. Sau đó nổi lên một cây
bèo hình hoa dâu.
Bụt dặn :
– Hãy đụng vào cây bèo để nhân nó lên, rồi bón cho lúa...
Dứt lời, Bụt biến mất. Cô bé đụng vào cây bèo, bèo bỗng hoá thành hai, hai
thành bốn... Bèo cứ thế sinh sôi, phủ xanh đồng làng.
Từ đó, lúa trĩu hạt. Biết cô bé vì dân làng mà hi sinh vật quý, mọi người đều nể
trọng và yêu quý cô. Khi cô mất, dân làng đã lập đền thờ và gọi cô là bà Chúa Bèo.
Theo Truyện cổ tích Việt Nam
17