Page 5 - 40 NĂM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
P. 5

NGƯỜI THẦY TRONG TIM TÔI

                                              "Thầy là gương đời hy vọng

                                              Soi đường cho chúng con đi
                                                 Rọi xa ấm ngàn tia nắng
                                               Lung linh tỏa sáng diệu kỳ"

               Tiết trời trở lạnh sang đông. Ngày 20-11 sắp đến. Những kỷ niệm về ngày “Thầy Cô
        giáo” bỗng trổi dậy trong tiềm thức khiến mỗi chúng ta lại nao nao xúc động.

               Nhanh thật! Mới đó mà gần mười năm đã trôi qua kể từ ngày đầu tiên tôi đứng trên bục
        giảng. Gần mười năm tình cảm ngọt ngào của các lứa học sinh quyện theo mỗi bước tiến của
        tôi. Ngôi trường Việt Anh thân yêu nơi tôi đang công tác, với các lứa học trò mà tôi được dạy
        dỗ cũng đã là quá đủ để cả tôi và trò cảm nhận được tình yêu thương mà trường Việt Anh thân
        thương mang đến. Điều mà tôi cảm nhận được ở tất cả các Thầy Cô trong nhà trường ấy là tình
        thương bao la vô bờ bến.

               Đã bao lần tôi bắt gặp ở Thầy Hiệu Trưởng nét phiền muộn ưu tư khi ngày ngày suy nghĩ
        làm sao tôi nhìn thấy những nụ cười rạng rỡ làm Thầy Cô trẻ hẳn lại mỗi lúc toàn trường cố
        gắng phấn đấu trong công tác và đạt được thành tích tốt. Cao cả thay những kỹ sư tâm hồn!

                                                   Rồi khi tôi được công nhận là Giáo viên dạy giỏi, là
                                                   Chiến sĩ thi đua cơ sở, cha mẹ, bạn bè và người xung
                                                   quanh đều khen ngợi. Nhưng tôi hiểu rằng, đằng sau
                                                   thành tích đó là những giọt mồ hôi và hơi ấm tình thương
                                                   của Thầy Cô. Tôi như một bông hoa, còn Thầy Cô là lòng
                                                   đất. Hoa phải nhờ đất nuôi sống, nhờ đất lớn lên và xinh

                                                   đẹp tô điểm cho đời. Thế nhưng người ta chỉ khen hoa
                                                   đẹp, mấy ai nhớ đến nguồn gốc đã nuôi sống bông hoa.
                                                   Song, đất không bao giờ phiền lòng về điều đó, vẫn tháng
                                                   tháng ngày ngày nuôi sống vẻ đẹp cho đời. Thầy Cô cũng
                                                   vậy, như dòng nước chảy xuôi, dạy dỗ, định hướng cho
                                                   từng giáo viên mà không hề toan tính. Cho nên chúng tôi
                                                   - những bông hoa phải biết cội nguồn cho mình sức sống,
                                                   mà tỏ lòng biết ơn đối với Thầy Cô.
                                                    Nếu một mai chúng tôi phải tự cố gắng, rời khỏi sự ủ ấp

                                                   của Thầy Cô để tiếp tục bước đi và thử thách mình trên
                                                   quãng đường còn lại, thì tôi sẽ không quên đâu! Không
        bao giờ quên công ơn sâu nặng và tình cảm bao la của thầy cô dành cho tất cả Giáo viên của
        mình- những giáo viên như những đứa con mà Thầy Cô coi như như một phần của cuộc đời.

                                                                        Vũng Tàu, ngày 20 tháng 11 năm 2022


                                                                      Giáo viên lớp 5 – Trương Cẩm Tố Quyên
   1   2   3   4   5   6   7   8   9   10