Page 6 - 40 NĂM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
P. 6
Mười sáu năm trong lịch sử phát triển một ngôi
trường là quãng thời gian non trẻ, ngắn ngủi. Sáu năm
tuổi nghề không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tôi
cảm nhận được sự đằng đẵng của dòng chảy thời gian. Từ
lúc tôi về trường, ngôi trường chỉ vỏn vẹn 7 lớp, sau sáu
năm trường Tiểu học Việt Anh đã phát triển với hai cơ sở
khang trang gồm 20 lớp học. Từ những gương mặt rạng
rỡ sắc xuân trong ánh tóc xanh ngời, và giờ đây mái tóc
thầy cô đã nhuốm màu mây trắng, dung nhan tươi trẻ xưa,
giờ ẩn hiện bao vết hằn chai. Đó là sự in dấu của dòng
chảy có thuỷ có chung, dòng đời lên tạo vật. Dấu ấn đó
có tên gọi “ Màu thời gian”.
Màu của mái trường theo dòng thời gian là màu của
sức sống đang bừng lên, vươn đến những tầm cao mới.
Màu thời gian trong sự nghiệp trồng người của biết bao
thầy cô đã và đang hội tụ nơi đây, trong sắc chung của
màu trường còn có những điểm xuyết riêng tư. Sắc riêng
ấy của bạn, của tôi có thể cùng chung cung điệu cảm xúc
và cũng có thể chỉ là “ Lá đổ muôn chiều”. Người hân
hoan phơi phới trong sắc hồng ban mai, kẻ đăm chiêu
ngậm ngùi với màu lam thương nhớ.
Trồng người nghiệp trọn trĩu lo
Vẫn tràn khó nhọc quanh co nẻo đời
Dặn lòng nhiệt huyết chẳng vơi
Góp công khai sáng tâm ngời lòng son.