Page 24 - Ca Mau dat va nguoi
P. 24
Ngồi cùng xuồng, phía sau lái gần Hoàng Thuật
là một cậu chiến sĩ trẻ, tuổi độ hai lăm hai bảy là
cùng. Hoàng Thuật nghĩ bụng: “Đồng chí này chắc đi
công tác hoặc về phép như mình”. Nghĩ vu vơ vậy rồi
Hoàng Thuật cũng bỏ qua vì không hơi đâu mà để ý
tới. Đồn giặc lại bắn pháo sáng, một trái, hai trái, rồi
ba trái cùng treo lơ lửng trên đầu. Anh như đưỢc dịp
nhìn rõ mặt cậu chiến sĩ trẻ. “ô i! Lạ quắc, đúng là
chưa gặp”. Hoàng Thuật nghĩ thầm trong bụng.
Cậu chiến sĩ trẻ ấy bất chợt chồm người tới kề
vai nói nhỏ với Hoàng Thuật:
- Có thuôc hôn, đồng chí? Cho vấn một điếu. Kẹt
đường quá. Thèm thấy mẹ.
Hoàng Thuật;
- Có... ý mà hổng được. cấ m , bị câ"m!
- Không sao. Không sao. Đồng chí đừng ngại.
Tui... “làm” được.
Hoàng Thuật còn do dự, thật tình anh do dự.
Nhưng thấy đồng chí mình nài nĩ quá, với lại bản thân
nãy giờ anh cũng rán “dằn” dữ lắm rồi mà cơn ghiền
chưa chịu xuống. Giờ, thừa lúc mây chiến sĩ giao liên
vừa chông xuồng qua khỏi, Hoàng Thuật liền móc gói
thiiôc gò ra đưa, vừa hỏi:
- Xin lỗi, đồng chí tên gì?
- Dạ, tôi là... Tám Lại.
- Còn quê quán? Hoàng Thuật lại hỏi.
22 Phan Anh Tuấn