Page 29 - Ca Mau dat va nguoi
P. 29
Tám Lại mặt sượng sùng, ngồi ngây người, may
là ban đêm nên không ai thây đưỢc da mặt anh sần
sưỢng hay ửng đỏ cỡ nào. Tám Lại ngồi phân vân suy
nghĩ một lúc lâu không biết có phải thật ông già vỢ
của mình không, hay là “chả” lại đưỢc cớ nói khoác.
Nhưng cái gì thì cái, hạ hồi sẽ phân giải, còn bây giờ
gặp nhau bâ"t tử như vầy biết xưng hô với “cha vỢ” thế
nào cho đặng? Tám Lại đâm ra lúng túng. Anh chưa
biết xử sự cách nào cho phải đạo thì từ phía trước có
lệnh truyền vượt sông của các chiến sĩ giao liên đường
dây. Nhanh như cắt, không kịp nói thêm gì nữa, Hoàng
Thuật chụp lấy cây chèo đưa ra sau cho Lại, còn một
cây anh cầm lấy. Hai người cùng đứng chông xuồng
lướt đi “ồ ồ” theo đoàn xuồng dài rồng rắn như đoàn
quân ra trận trong đêm.
Hoàng Thuật cắi tiếng hôì thúc “chàng rể”:
- Rán, rán... lên cho kịp đồng chí... ơi. Đồng
ch...í...con...ơi!
Vừa lúc có gió đêm trổi dậy; ngọn gió rì rào như
nhắc nhở người về....
Tháng chạp 1997
Ký ĩic nìng điíớc 27