Page 154 - Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ
P. 154
“Đôi tai của lãnh đạo” chính là ám chỉ Trường, thực tế cũng ám
chỉ anh biết ai là người đã tiết lộ bí mật, đây chính là một lời cảnh báo
dành cho đối phương.
Trong công việc, khi chúng ta có xung đột lợi ích hoặc xung đột về
các vấn đề khác với đồng nghiệp, hãy cố gắng không tranh cãi để
tránh khiến tình hình thêm căng thẳng. Còn khi gặp tình huống có
người chơi xấu sau lưng, càng phải chú ý sử dụng kĩ năng ngôn ngữ
hài hước để nhắc nhở đối phương, điều này có hiệu quả hơn việc nói
trực tiếp, ít nhất là tránh không để mọi việc thêm căng thẳng, và tránh
gây ảnh hưởng không tốt tới các mối quan hệ.
Xin lỗi khi vô ý mạo phạm
Trong công việc, sau khi chúng ta vô ý mạo phạm ai đó, để tháo
gỡ mâu thuẫn và dẹp bỏ không khí căng thẳng, không gây ảnh hưởng
tới các mối quan hệ tại nơi làm việc, tốt nhất nên lựa chọn cách chủ
động, chân thành nhận lỗi. Nếu không sẽ chỉ khiến cho tình hình trở
nên tồi tệ hơn.
Đại do không chú ý trong lời nói nên đã vô tình mạo phạm đến
đồng nghiệp là chị Lê khiến đối phương rất bực tức, vì việc đó mà Đại
cũng rất bối rối. Lúc này, anh ý thức được, nếu chỉ thuận miệng xin
lỗi bình thường sẽ không thể hiện được thành ý, vì thế, Đại đã chân
thành nói: “Xin lỗi chị, là tại tôi đã không chú ý nên nói bừa. Tôi thực
sự rất xin lỗi, tôi đảm bảo từ giờ sẽ không xảy ra chuyện tương tự
nữa, mong chị giơ cao đánh khẽ, không chấp kẻ tiểu nhân”.
Những lời xin lỗi thật lòng này đã khiến chị Lê bình tĩnh lại và tha
thứ cho Đại. Sở dĩ lời xin lỗi của Đại phát huy tác dụng tốt là do anh
đã biết cách điều chỉnh ngôn ngữ. Thiết nghĩ, nếu anh chỉ thuận
miệng nói một tiếng xin lỗi thông thường, chắc chắc sẽ không mang
lại hiệu quả, đối phương sẽ không dễ thông cảm cho anh và quan hệ
giữa hai người chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Tự trách để cứu vãn các mối quan hệ
Có câu nói: “Hãy tha thứ cho người xứng đáng”, nếu chúng ta bị
tổn hại vì lỗi của đồng nghiệp, chỉ cần điều này không vi phạm
nguyên tắc lợi ích, thì cách tốt nhất là giải quyết bằng thái độ “Chuyện
lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ coi như không”.