Page 166 - thphanvantriq1_1105581_1ho-chi-minh-bien-nien-tie
P. 166
166
Cuộc đời này đã đổi ra,
Xưa kia con ở nay là chủ ông!
Đoạn II
Công nông ta có đảng to,
Có nhờ ta mới có kho có tài.
Trời sinh đất để cho người,
Những đồ lười biếng thì mời đi đi,
Những đồ ăn xổi ở thì,
Mình làm chúng hưởng lẽ gì xưa nay.
Nếu đem diệt sạch lũ này,
Mặt trời vẫn cứ ngày ngày xuân dung!
Đoạn III
Việc ta ta phải gắng lo,
Chẳng nhờ trời phật chẳng nhờ thần linh.
Công nông mình cứu lấy mình,
Sửa sang thế đạo kinh dinh nhân quyền.
Muốn cho đánh đổ cường quyền,
Tự do bình đẳng vẹn tuyền cả hai.
Thụt lò ta phải ra tay,
Sắt kia đang nóng đập ngay mà dùng!
- Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 1995, t.1, tr. 490-491.
Trong năm
Bài viết của Nguyễn Ái Quốc, cũng với nhan đề Lênin và các dân tộc thuộc
địa, đăng trên báo Bakinxki Rabôtri (Liên Xô), số 16.
Bài báo nêu rõ: mặc dù Lênin đã mất, nhưng còn có Đảng Cộng sản và Quốc tế Cộng
sản tiếp tục sự nghiệp của Người. Nhân dân các dân tộc bị áp bức hiểu rằng, sự nghiệp
của Lênin không bao giờ mất, và họ vẫn hy vọng được giải phóng vì vẫn còn Đảng
của Lênin. Họ đặt hy vọng vào đảng này, cũng như trước đây đã đặt hy vọng vào
Lênin.
Kết luận, bài báo nhắc lại điều mà tác giả đã khẳng định trong bài Lênin và các dân
tộc thuộc địa, đăng trên báo Pravđa, ngày 27-1-1924.
"Khi còn sống, Lênin là người thầy, người cha của nhân dân bị áp bức. Sau khi mất,
người là ngôi sao sáng chỉ đường tiến tới sự nghiệp giải phóng vĩ đại của nhân dân
bị áp bức.