Page 94 - GIAO DICH XA HOI-2019-10
P. 94
DLVN - 1
Nhƣ đã nói ngƣời học Dịch khi nhúng tay vào một việc gì thì nhất
định thành công không bao giờ thất bại vì ngƣời học Dịch biết thành công
giai đọan. Ngƣời học Dịch biết sức ngƣời có hạn và việc làm phải tuần tự
nhi tiến, theo lối Phong Sơn Tiệm. Ngƣời học Dịch không ôm đồm, bao
biện, tham lam. Ngƣời học Dịch phân chia trong trƣờng hạn thành nhiều
đoản hạn, hạ thấp lý tƣởng, mục tiêu cuối cùng xuống cho vừa tầm tay,
thích hợp với khả năng sẵn có của mình không bao giờ trông cậy một tí gì
nơi kẻ khác. Khả năng hiện hữu của chính mình là một trong nhiều điều
quan trọng tất yếu của mục tiêu, của lý tƣởng.
Ngƣời học Dịch còn biết tất cả mọi cái đều quan trọng nhƣ nhau,
không đƣợc phép thiên lệch cho rằng cái nầy quan trọng hơn cái kia, vì nhƣ
vậy là sai lầm. Bởi vì mỗi thứ đều chỉ là quan trọng giai đoạn. Để đạt đƣợc
mục tiêu thì phải biết sự quan trọng thuộc về tuần tự và trật tự tức là phải
biết cái trƣớc rồi cái nào kế đó, rồi cái nào thứ ba, thứ bốn, thứ năm… Nên
nhớ mỗi một quan trọng đều hàm chứa số ngũ. Nghĩa là có lúc nó là
nguyên, có lúc là Kỳ, là Cừu, là Dụng, là Tiết thần. Vậ không nên quá chơn
thật chất phát.
III. QUÊN Ý MÌNH
Bất cứ lúc nào việc làm của ngƣời học Dịch cũng phải thuận lòng
Trời, ứng lòng Ngƣời, không đƣợc có ý riêng. Phải quên ý mình thì mới có
thể thành công đƣợc. Phải dẹp hẳn ý mình khi vào đạo thiên hạ. Phải lấy ý
ngƣời làm quan trọng vì chỉ có ngƣời mới thành vấn đề. Thiên hạ tự hãnh
diện do công lao của mình mà không hay biết nếu họ biết tức là mình thất
bại.
Muốn thâu hoạch đƣợc kết quả tốt đẹp trong thời loạn thì ta nên chọn
thế Tĩnh trong tình thế manh nha Động. Vậy khi nào lúc nào cũng phải
quên ý kiến riêng của mình.
Muốn thế mình không có lập trƣờng riêng sao?
Có chứ, thiên hạ sẽ làm theo ý mình nhƣng chính thiên hạ tự cho là ý
của họ. Họ thành công tức là mình thành công rồi vậy.
Lấy ý ngƣời làm ý mình là cả một nghệ thuật khoa học thành công.
Nếu không đƣợc tu dƣỡng kềm chế, trầm tĩnh tế nhị thì không làm nổi việc
quên ý mình.
Nên nhớ ngƣời đời hay thích khoe khoang, phỉnh nịnh đồng thời cũng
rất độc đoán, độc tài, ích kỵ, chủ quan. Trong thâm tâm họ vẫn không thích
nghe theo ý kiến của ta đâu. Chi bằng ta khéo che giấu ý mình mà nƣơng
Trang 94