Page 110 - demo
P. 110

110 | THÍCH NGUYÊN HỒNG




             Tào Thực  đã  sáng  tác  bài  “Chử  đậu nhiên  ky” trong  một
            trường hợp đặc biệt với lời lẽ bi thiết như sau:


             Chử đậu nhiên đậu ky Đậu lại phủ trung khấp Bản thị đồng

                                             41
            căn sinh Tương tiên hà thái cấp!
             Nghĩa là: Nấu đậu bằng củi cây đậu. Đậu kêu khóc ở trong

            nồi. Vốn cùng một gốc sinh ra. Sao đốt nấu nhau quá gấp rút
            như thế này!


             Bài thơ trên với câu chuyện thất bộ thành thi trong trường

            hợp anh em tranh quyền có thể  so sánh với câu  chuyện
            Nguyễn Huệ từ Bắc-hà vào vây thành Qui-nhơn vì một cuộc

            xích mích sau khi tam phân lãnh thổ. Có người kể lại rằng khi
            ấy Nguyễn Nhạc lên thành lấy tay áo lau nước mắt đọc lớn bài

            thơ rằng:

             Ngã tại tiền sinh, nhữ hậu sinh
             Nhữ ưng vi đệ, ngã vi huynh
             Lý ưng cộng hưởng trân cam vị

             Hà nhẫn tương thương cốt nhục tình!


             Nghĩa là: Ta sinh ra trước, ngươi sinh sau. Ngươi phải là phận
            làm em, ta là anh. Lẽ ra anh em phải cùng hưởng mùi phú quí.

            Sau lại nỡ làm tổn thương tình cốt nhục như vầy!




             41  Nguyễn Hiến Lê, Đại Cương Văn Học Sử Trung Quốc, Nguyễn Hiến
            Lê, 1964, Quyển I, tr 159.
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114