Page 107 - demo
P. 107
GIÁO DỤC HỌC | 107
không ngon, không ngon.
“Đồ ăn ngon, giờ ăn ngon, chỗ ngồi ăn ngon, không được
người cùng ăn cho ngon, không thật ngon. Giờ ăn ngon, chỗ
ngồi ăn ngon, được người cùng ăn cho ngon, đồ ăn không
ngon, không thật ngon. Chỗ ngồi ăn ngon, được người cùng ăn
cho ngon, đồ ăn ngon, giờ ăn không ngon, không thật ngon.
Được người cùng ăn cho ngon, đồ ăn ngon, giờ ăn ngon, chỗ
ngồi ăn không ngon, không thật ngon.
“Ăn mà có lo nghĩ, sao cho ngon? Có tức giận, sao cho ngon?
Có sợ hãi, sao cho ngon? Có thương tủi, sao cho ngon? Có hổ
thẹn sao cho ngon?
“Có ăn mà ăn, hồ dễ muốn ngon mà được ngon!”
38
Còn chơi theo Nguyễn Công Trứ thì phải:
Chơi cho lịch mới là chơi
Chơi cho đài các cho người biết tay!
Tài tình dễ mấy xưa nay?
39
(Cầm kỳ thi tửu)
Hơn thế nữa, Nguyễn Công Trứ ngồi nơi tửu tịch, nghe hát ả
đào bị trùng vây bởi rượu nồng, gái đẹp, đàn ngọt, ca hay mà
38 Nguyễn Khắc Hiếu, Tản Đà Tản Văn, Hương Sơn, Hà nội, 1942, số 27,
trang 111-112.
39 Dương Quảng Hàm, Việt Nam Thi Văn Hợp Tuyển, Bộ Quốc Gia Giáo
Dục, Saigon, 1958, tr 126.