Page 133 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 133
cửa ra vào chốc chốc lại rít lên, làm tóe ra những tia lửa
nhấp nhánh như pháo hoa... Đường phố vẫn vậy, tíu tít
và rộn rã, như ba năm trước, nom chỉ hơi hẹp đi một
chút vì những hố phòng không xây san sát bên lối đi.
Trung thấp thỏm không biết lần này anh có gặp được
cô không. Các trường học đã nghỉ hè từ lâu. Nhưng
không hiểu cô đã về Hà Nội hay còn ở nơi sơ tán. Sáng
nay ở cơ quan thường trực Bộ Tư lệnh binh chủng ra,
Trung hơi lưỡng lự. Nhưng anh không còn dịp nào khác.
Chỉ vài tiếng đồng hồ nữa, anh đã phải có mặt ở chỗ
hẹn để đón xe trở về đơn vị. Và lần này, anh sẽ đi xa,
vào những vùng trong, chưa biết lúc nào mới có dịp ghé
về Hà Nội. Bên cạnh cái náo nức của người lính sắp lên
đường, đến một chiến trường mới, chưa bao giờ bằng
lúc này anh thấy nóng lòng muốn được gặp cô. Chẳng
phải chỉ vì lòng kính yêu đối với cô giáo chủ nhiệm đã
săn sóc anh hai năm liền, trước khi bước vào cuộc đời
lính chiến đấu mà còn vì sự thôi thúc của bao nhiêu kỷ
niệm trong cả quãng đời niên thiếu mà anh chẳng bao
giờ có thể quên.
Có lẽ cô sẽ ngạc nhiên lắm đây khi gặp lại anh một
cách bất ngờ như thế này. Nhất là sau khi nhận được thư
anh, nói là sắp đi xa. Trung không nhớ rõ anh đã viết
cho cô bao nhiêu thư, từ ngày nhập ngũ. Nhưng đáng
kể nhất vẫn là lá thư anh viết cho cô sau trận chiến đấu
đầu tiên ở Bạch Long Vĩ, rồi đến cái lần anh được kết
nạp Đảng. Và cuối cùng là lần này. Trung hơi ngượng
132