Page 150 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 150
nói lao xao, ròn rã. Không một gợn sóng, những mái
chèo vờn nước nghe rong róc, rong róc. Hàng hàng xe
kéo chạy ngược chiều chúng tôi, kêu lên “ếp ê, ếp ê...”
và tiếng chuông xe đạp lanh canh. Từ xa, một chiếc ô tô
lao vút tới cuốn theo sau một lớp bụi mù và mùi xăng
nồng nàn tỏa ra. Tất cả, tất cả tạo nên một quang cảnh
và âm điệu quen thuộc, ấm áp, thân mật. Thế mà... trời
ơi! Tôi sắp phải rời nơi này đấy!
Ngôi trường đã hiện ra trước mắt, tôi như bị một sức
mạnh vô hình trì kéo hai chân.
Mái ngói đỏ, hàng phượng xanh, những cây me bắt
đầu trụi lá, (từng chiếc lá nhỏ li tiếng tựa những chấm
hoa giấy màu vàng đan dày trên mặt đường trải nhựa)
bày từng chùm trái cong như những cái liềm hái ngày
mùa.
Trên thảm cỏ mượt của công viên gần trường, nổi
bật mươi cái hoa sứ trắng vừa rụng xuống.
Đầu óc tôi hoang mang, lộn xộn, quay cuồng vì vô
vàn tiếng động và cảnh tượng đã qua: tiếng thước kẻ của
thầy đập canh cách lên bàn, viên phấn trắng trong tay
thầy lướt đều, nhanh lên bảng đen, lúc chấm câu, đánh
dấu làm phát ra tiếng kít giòn và ngắn, ngộ nghĩnh làm
sao! Chợt một tiếng chim cất lên lảnh lót ngoài cửa sổ
và một chú ong vò vẽ bay lạc vào lớp nghe vo, vo, vo...
Rồi thì là sự huyên náo khi thầy vừa quay lưng ra khỏi
lớp và cả cái im phắt cho đến một cơn gió tạt vào tựa
như có bàn tay vô hình táy máy lật những trang sổ điểm,
149