Page 145 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 145
này. Trong căn phòng nhỏ kia có những bức tranh không
bao giờ dời chỗ, có quả địa cầu sáng ngời lấp lánh, có
em bé Liên mím môi ngồi khâu áo cho con búp bê tóc
vàng, cô giáo anh vẫn làm việc. Và một buổi tối nào đấy,
khi anh đã đi xa lắm rồi, qua bao nhiêu con sông chấp
chới ánh pháo sáng máy bay địch, thì trong căn phòng
ấy, cô giáo lại ngồi vào bàn, trước những chồng giáo án
soạn cho năm học tới và những tập sách giáo khoa. Cô
sẽ trả lời thư cho từng học sinh cũ của cô. Riêng với
Trung, cô sẽ viết:
“Em Trung ạ, cô rất tiếc không gặp em buổi sáng hôm
ấy. Dù vậy cô cũng hiểu hết những gì em muốn nói với
cô. Em hãy yên tâm về điều đó. Riêng cô, cô hoàn toàn
yên tâm, dù bất cứ ở đâu, bao giờ em cũng xứng đáng
là người chiến sĩ dũng cảm mà Tổ quốc đang cần đến.
Cũng như trước kia em đã từng là người học sinh kiểu
mẫu xứng đáng với thầy cô giáo và các bạn em. Lòng
tin và yêu thương đó chỉ có thể lớn lên mỗi ngày và sâu
sắc hơn, đằm thắm hơn...”
Có lẽ cô sẽ viết như vậy. Và Trung sẽ hiểu tất cả.
Riêng điều đó đã có một ý nghĩa lớn đối với anh,
khi sắp bước vào những trận chiến đấu mới, ngày mai...
Hà Nội, 1968
144