Page 143 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 143

- Sao anh lại cười? Anh có thích con búp bê ấy không?
             Bé Liên bây giờ đã trở nên dạn dĩ. Nó ngồi lên chiếc
           ghế trước mặt Trung, vừa nói vừa lắc lư mái tóc đen

           nhánh.
             - Có chứ, anh thích chứ! Thích nhất là đôi mắt. Và cả
           cái mũi hếch của nó nữa. Em thấy có đúng vậy không?
             - Đúng đấy! – Liên reo lên một cách thú vị – Hôm
           nọ viết thư cho chị Tâm, mẹ cũng bảo thế. Mẹ yêu chị
           ấy lắm. Thư mẹ viết dài dài là. Còn anh, anh có quen

           chị ấy không?
             - Có chứ! Anh với chị ấy là bạn cùng lớp, đều là học
           sinh của mẹ cả...

             Trung đáp nho nhỏ và chợt thấy giọng mình trầm
           xuống. Bé Liên còn muốn nói nữa nhưng hình như nhận
           thấy nét mặt suy nghĩ của anh bộ đội, nó im lặng đưa
           tay vuốt mái tóc con búp bê, mắt vẫn lay láy nhìn anh
           như ngờ ngợ điều gì.
             Chiếc đồng hồ trên bàn chùng dây cót bật lên tiếng
           kêu rè rè. Đến giờ rồi! Trung giật mình quay nhìn ra
           cửa sổ.

             - Anh đi đây! – Anh đặt con búp bê vào tay bé Liên,
           đứng phắt dậy.
             - Thế anh không chờ mẹ em à?

             - Không em ạ! – Trung vừa nói vừa nhìn rất lâu vào
           mắt cô bé – Anh phải đi ngay bây giờ! Mẹ về, em thưa
           với mẹ là có anh Trung đến chào mẹ trước khi đi xa.
           Chỉ ít hôm nữa thôi, mẹ sẽ nhận được thư anh. Em có



                                    142
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148