Page 141 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 141

sĩ pháo binh, Trung đã quen với những hình ảnh khác:
           những trận địa bốc lửa, những nòng pháo quay đảo trên
           nền trời ám khói, những chặng đường hành quân lấp
           loáng ánh đèn ô-tô và ầm ĩ tiếng rít những động cơ xe

           kéo pháo. Anh cũng đã quen với những xúc động khác
           như niềm vui rộn rực sau mỗi chiến thắng, lòng căm thù
           cháy bỏng những phút giáp mặt với kẻ thù hoặc nỗi đau
           xót khi có một đồng chí ngã xuống. Trái tim của anh bây
           giờ đã dày dạn, ứ đầy bao nhiêu tình cảm sâu nặng mà
           chú học sinh năm xưa không thể nào có được. Nhưng
           cũng chính nhờ vậy mà giờ đây, trở về trong căn phòng
           nhỏ này, anh thấy mình càng hiểu ý nghĩa đời sống và
           công việc của cô, người đã chỉ đường và chuẩn bị cho

           anh vượt qua những thử thách đầu tiên, khi bước vào
           đời. Từ căn phòng yên tĩnh và trang nghiêm này, từ
           mấy năm nay, có bao nhiêu học trò cũ của cô, nối tiếp
           bọn Trung, cũng đã ra đi, như cả một đội ngũ vô tận...
             - Liên này! Cô nhận được thư của các anh các chị có

           nhiều không em?
             - Nhiều ạ! – Liên vẫn mải khâu. Không ngước lên,
           nó vừa đáp vừa ngoẹo cổ ngắm nghía chiếc áo bé tẹo
           đang thành hình trên tay.

             - Em có nhớ tên các anh các chị gửi thư cho cô không?
           – Trung hỏi, rất nhanh như nói bật ra một nỗi băn khoăn
           thầm kín, vừa thấy buồn cười vì câu hỏi của chính mình.

             Nhưng bé Liên lại như thấy thích thú vì câu hỏi đó.
           Nó ngước lên nhìn Trung bằng đôi mắt nghiêm trang
           rồi gật đầu:

                                    140
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146