Page 139 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 139

sách, mặt kính chỉ hơi nhòa đi một chút. Trung bước
           đến gần bức ảnh cố nhìn kỹ. Ánh sáng từ ngoài hắt vào
           hơi lóa nhưng cũng đủ để Trung thấy mình đang đứng
           ngay sau lưng cô, mặt hơi nghếch lên để khỏi bị khuất,
           nom vừa ngây ngô vừa kiểu cách đến buồn cười. Còn

           cô ngày ấy thì gầy quá, hai vai so lại trong chiếc áo kiểu
           cán bộ hơi rộng. Dạo đó kỳ thi tốt nghiệp vừa xong, cô
           đang bận tíu tít lên với bao nhiêu việc của nhà trường.
           Bức ảnh chụp chung này Trung cũng có một bức trong
           đáy ba-lô, nhưng nó đã bị cháy mất trong trận đánh cuối
           năm ngoái trên đường 5, Trung tiếc mãi.
             Ngoài bức ảnh ấy ra, trong phòng còn ba bức tranh

           lồng kính nữa: một bức vẽ cảnh sông Bến Hải với chiếc
           cầu đằng xa chìm trong lớp sương sớm mờ mờ như khói,
           một bức ký họa chân dung một chị chiến sĩ du kích miền
           Nam, và cuối cùng là bức tranh màu dáng chừng cắt từ
           một tờ họa báo nào ra với hình ảnh một cô gái mảnh
           dẻ, da rám nắng, quỳ gối bên một con hươu sao vươn
           cao cổ, chân trời phía trước mặt rực rỡ những ráng mây

           màu da cam. Bức tranh không đẹp lắm nhưng có một
           cái gì bí ẩn gợi suy nghĩ. Ngày ấy, cứ mỗi lần đến thăm
           cô là thế nào bọn Trung cũng xúm nhau lại trước bức
           tranh để ngắm nghía và tranh cãi nhau về ý nghĩa của
           nó. Mãi về sau cô mới giảng cho biết đó là bức tranh
           mang tên “Khát vọng”, của một họa sĩ Nga nổi tiếng. Cái
           tên thật đẹp và nên thơ ấy đã để lại cả một ấn tượng sâu
           sắc cho bọn Trung. Nay vẫn chỉ là ba bức tranh ấy, và
           bức tranh “Khát vọng” vẫn ở nguyên chỗ cũ, cạnh cửa



                                    138
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144