Page 142 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 142
- Có chứ! Đã lâu thì em không nhớ, nhưng mới đây
thì em biết hết. Mẹ em cho em bóc lấy tem để dán sổ
nhật ký mà...
- À, em cũng thích chơi tem à? – Trung tủm tỉm cười
– Thế em có thấy thư nào của anh Trung bộ đội không?
Liên cau mày, vẻ suy nghĩ:
- Không, chưa thấy. Chỉ có của anh Thịnh ở Lạng
Sơn này, anh Phúc ở Vĩnh Linh này, chị Nguyệt và chị
Tâm nữa.
- Chị Tâm à?
- Vâng, chị Tâm! Chị ấy học mãi bên Đông Đức. Chị
lại còn gửi cho em cả một con búp bê rất xinh nữa. Anh
có muốn xem búp bê không?
Hỏi vậy nhưng không cần đợi Trung trả lời, bé Liên
đã đứng dậy. Nó chạy đến cái tủ con ở góc buồng lôi ra
một con búp bê, ton tả chạy mang đến khoe với Trung.
- Ồ, con búp bê đẹp quá nhỉ! – Trung cầm lấy con
búp bê xuýt xoa khen.
Mà con búp bê đẹp thật. Nó có bộ tóc vàng mịn tết
thành hai các bím dài buông thõng đến tận lưng, đôi
mắt xanh biếc với hàng mi dài và cong. Chỉ có cái mũi
là hơi buồn cười, hếch lên một cách ngộ nghĩnh và cứ
như động đậy trên khuôn mặt bầu bĩnh của con búp
bê. Trung thấy vui vui khi chợt có cảm giác con búp bê
có cái gì hao hao giống Tâm. Cũng dịu dàng mà hóm
hỉnh như vậy.
141