Page 144 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 144
nhớ như thế không?
Rõ ràng bé Liên có vẻ thất vọng, nó cúi đầu xuống,
hơi tần ngần nhưng nó vẫn nói bằng một giọng rành rẽ:
- Nhớ chứ! Em sẽ nói đúng như anh dặn: có anh
Trung học sinh cũ đến thăm mẹ. Chỉ ít hôm nữa thôi
mẹ sẽ nhận được thư anh! Anh có dặn gì nữa không?
Trung bật cười. Anh bế xốc bé Liên lên thơm vào
hai má nó:
- Anh chẳng dặn gì nữa. Chỉ có điều bao giờ em viết
thư cho chị Tâm, em nói cho chị ấy biết là anh có về
đây thăm mẹ. Anh cũng rất thích con búp bê chị ấy
mua cho em.
Liên hơi bẽn lẽn. Nó đáp nho nhỏ:
- Vâng em nhớ...
Bé Liên theo Trung ra đến đầu cầu thang. Và đã
xuống đến ngoài đường, ngoảnh lên, Trung còn thấy
nó ngồi vắt vẻo trên cửa sổ, nhìn theo anh với đôi mắt
tròn, vừa trìu mến vừa ngạc nhiên.
*
* *
Nửa giờ sau Trung đã ngồi trên chiếc xe vận tải của
đơn vị. Xe lại chạy vòng qua phố Khân Thiên và Trung
rất vui khi còn được trông lại một lần nữa ngôi nhà của
cô giáo. Anh đưa tay vẫy ngôi nhà với niềm tin kỳ lạ là
dù có lâu đến bao nhiêu, ngày anh trở về, nó vẫn còn
đấy, nguyên vẹn và xinh xắn như anh trông thấy nó lúc
143