Page 154 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 154
hết lên, muốn trỏ vào mặt chị mà nói to: “Đồ giả dối!
Đồ tàn ác! Bắt ta thôi học...”. Tôi muốn thầy và cả
lớp cùng nghe, được biết sự thật gai góc, đắng cay nấp
sau cái giọng êm dịu đó. Nhưng tôi vẫn cúi đầu, vòng
tay, lí nhí:
- Thưa thầy...
Nghẹn cứng cổ, tôi đứng trơ ra. Lần này cả lớp lại im
phắc, hình như những đứa từng cãi cọ cũng xót thương
tôi. Một cơn gió vừa tạt vào, cuốn sổ điểm mở ngỏ của
thầy bị lật lên nghe lách xách... Tôi lại được du vào cơn
mộng, quên phắt thực tại đau thương.
*
* *
Thoắt cái, như một cuốn phim quay chậm, tôi hình
dung lại những ngày qua, nhớ lại sự “vận động” cật lực
của thầy tôi: như một con thoi, thầy lui tới nhà cậu mợ
tôi năm lần bảy lượt (dù là tôi được học bổng), cố thuyết
phục cậu tôi thuận cho tôi tiếp tục lên tỉnh học. Tôi nhớ
vẻ hằn học của mợ tôi, giọng cay cú, đay nghiến của bà
khi bà chỉ trích thầy tôi:
- Bày đặt quá! Xía vô chuyện nhà chuyện cửa của
người ta hoài!
Rồi nào là:
- Việc nhà không ai cứ vác mai chạy quấy.
153