Page 94 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 94
NGƯỜI GIEO HẠT
Cảm hứng sáng tạo bất
tận từ một người Thầy
Viết về thầy giáo Lê Đình Tuấn
LÊ NGUYỄN NHẬT LINH - Văn Khóa 17
à một người viết, tôi biết điều gì thôi thúc
phải viết nhất sẽ là những câu chữ khó bắt
Lđầu nhất. Sự thôi thúc đó đôi lúc hơn cả thác
lũ, cứ chảy xiết mãnh liệt - nhất định phải viết
ra. Hôm nay tôi phải viết về niềm tự hào là một
cựu học sinh dưới mái trường THPT Chuyên Hà
Tĩnh. Ba mươi năm - một hành trình kiêu hãnh
và sẽ tiếp tục kiêu hãnh của tất cả chúng ta: những
thầy cô đáng kính và anh chị em bạn học các thế
hệ đã đang sẽ giữ lửa của ngọn đuốc truyền thống
ham học hiếu nghĩa. Hồi ức thuở học trò mộng đẹp
như hoa là một hộp quà, thi thoảng tôi lại mở ra và
tận hưởng. Tôi nhớ nhất những kỉ niệm ôn thi các
chặng nước rút của kì thi Học sinh giỏi Quốc gia,
những tháng ngày học đội tuyển vừa mộng mơ vừa
dốc hết nỗ lực. Tôi cũng nhớ những khung cửa sổ
màu xanh rêu đã phai màu vì thời gian vội vã. Tôi
cũng nhớ hành lang dài chảy tràn nắng hạ. Tôi nhớ
cả những tán cây, lá cờ, ghế đỏ, bầu trời xanh trong
thăm thẳm những sáng chào cờ thứ hai. Tôi nhớ cả
nhà xe cũ kĩ những buổi trưa tan trường mùa mưa
lội nước. Tôi nhớ cả những ô vuông xám kẻ vạch
trên sân trường, tôi nhớ bàn học của mình ở vị trí
nào trong lớp, nhớ cả bạn học ngồi kế bên, nhớ muốn. Nhớ về trường xưa thầy cũ, với lòng biết ơn
những nụ cười trong trẻo reo vui không thể lần nữa sâu đậm, là trân trọng chính mình vì đã có những
quay trở lại, như trở lại tuổi 16, 17 năm tháng ấy. thành tựu xứng đáng là một học sinh dưới mái
Tôi nhớ những thầy cô đáng quý đã đầu tư niềm tin trường THPT Chuyên Hà Tĩnh. Nhờ có thầy cô
vào chúng tôi - tin rằng chúng tôi sẽ trưởng thành, tận tâm dạy bảo chúng tôi mới có thể tin vào năng
sống tử tế và thực hiện được những gì mình mong lực của chính mình, mới có thể hiểu được quy luật
92