Page 95 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 95

“    Thầy tôi dạy viết văn hãy sáng tạo, sự nhàm chán là tự dẫm vào





             chân mình, còn sự sao chép là một cách tự sát, sống cũng vậy,

           hãy luôn là phiên bản tốt nhất của chính mình, là chính mình.

          Thầy tôi dạy viết văn hãy viết một cách tử tế, sống cũng vậy.                                     “







           càng cố gắng đường đến với chiến thắng càng gần.   dạy viết văn hãy sáng tạo, sự nhàm chán là tự dẫm
           Chiến thắng vẻ vang nhất trên đường đua cuộc đời   vào chân mình, còn sự sao chép là một cách tự sát,
           là chiến thắng chính mình, hôm nay luôn phấn đấu   sống cũng vậy, hãy luôn là phiên bản tốt nhất của
           tốt hơn ngày hôm qua, dù khó khăn như giông bão   chính mình, là chính mình. Thầy tôi dạy viết văn
           cũng không gục ngã bỏ cuộc. Viết về trường xưa   hãy viết một cách tử tế, sống cũng vậy. Mỗi câu chữ
           thầy cũ, không thể không xúc động, là một người   là “một hạt bụi vàng” tạo ra “bông hồng vàng” (chữ
           có những thành công nho nhỏ từ văn chương chữ    dùng của Pauxtôpxki) mỗi chúng ta cũng sẽ sống
           nghĩa, tôi muốn chân thành cảm ơn nhất đến thầy   kiêu hãnh như một bông hồng vàng rực rỡ nhất rồi
           tôi - người trực tiếp lan toả cảm hứng sáng tạo bất   một ngày xa xôi sẽ trở về tàn tro theo mây gió như
           tận cho tôi. Một người thầy đậm chất nghệ sỹ vừa   một hạt bụi vàng.
           lãng mạn vừa nghiêm khắc, vừa bay bổng vừa thực
           tế, vừa phiêu lãng vừa chân thật. Đã hơn 10 năm từ   Xin được biết ơn thầy tôi, cũng như các thầy cô
           những tháng ngày ôn thi bềnh bồng trong vẻ đẹp   khác đã nhiệt tâm dạy bảo, xin được tự hào hai năm
           của văn chương, các thầy trò cùng say đắm thi ca và   liền là một học sinh giỏi Quốc gia môn Ngữ Văn
           chìm lặn trong đại dương ngôn từ. Thế giới đó vừa   của mái trường THPT Chuyên Hà Tĩnh, từ một cô
           duy mỹ bao la vừa như tấm gương phản chiếu đời   học sinh cá tính say mê ngôn từ năm xưa bây giờ
           thường một cách rõ nét. Văn chương qua cách kể   đã có thể trở thành tác giả trẻ tuổi nhất có sách bán
           của thầy tôi là một con đường càng đi càng khám   chạy của nhà xuất bản hàng đầu Việt Nam. Từ khu-
           phá ra những chân trời rộng mở ẩn chứa tầng tầng   ng cửa sổ mộng mơ tán bàng xanh lá, ghế đá sân
           ý nghĩa. Văn chương cũng là một khối đa diện góc   trường năm đó với gần 6 vạn bản in đã bán trên
           nhìn và nhiều góc cạnh xúc cảm. Văn là người và   toàn quốc hôm nay - một điều không phải người
           cũng là đời, học văn để hiểu người hiểu đời hiểu   viết nào cũng dễ thực hiện. Nhưng cũng chỉ là niềm
           chính mình, học văn để làm đẹp tâm hồn và cởi    vui nho nhỏ cho những năm tháng thanh xuân cố
           mở tấm lòng. Thầy tôi dạy văn hay như nước chảy   gắng hết mình của tôi, đúng tinh thần tuổi trẻ Hà
           dịu êm trên từng phiến lá sau một cơn mưa ngọt   Tĩnh là phải cống hiến dù văn chương không phải
           từng giọt, càng nghe càng cuốn hút càng lắng đọng.   là một nghề nghiệp của tôi. Một lần nữa xin được
           Thầy tôi phân tích tác phẩm nghệ thuật sâu sắc như   gửi lời biết ơn sâu sắc đến người thầy của tôi. Nhờ
           những vết cắt giải phẫu tinh tế mà không để lại dấu   thầy, mà tôi cũng muốn sống cuộc đời là một nghệ
           rạch nào để tôi có thể từ từ hiểu thấm hiểu sâu và   sỹ, luôn duy mỹ và đầy tự trọng, luôn nỗ lực không
           khắc ghi nhớ kỹ. Thầy tôi giảng bài về lý luận văn   ngừng. Thầy tôi chính là thầy: Lê Đình Tuấn! Với
           học là những bài học mà sau này khi bước chân vào   tất cả trân trọng. Hà Nội, một ngày mùa thu lá vẫn
           cuộc đời đa dạng sự sống, mênh mông biển người,   còn chưa phai đỏ
           tôi càng thấy được giá trị từ các triết lý ấy. Thầy tôi                                  Hà Nội, tháng 9/2021


                                                       9393
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100